thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1265)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1265)
Thơ Hoạ Tâm Tình
Ra Nghề Bỏ Mối Sinh Tố Bịch (13)
Sáng mở tủ lùa hàng vô thùng đựng
Thẳng tuyến đường, ghé điểm đếm hàng giao
Chiều lên “Ngựa”, đến bao nhiêu chỗ bán
Ngọt ngào gom, tính toán mức thu vào
Vợ ở nhà trước sau bề bộn việc
Khéo lo toan, sắp xếp cũng êm xuôi
Bóng thời gian dần trôi như sóng nước
Lãi dư dần, giúp được nhẹ nhàng bơi
Thỉnh thoảng vẫn có hồi bị điện cúp
Lúc bất thường chưa ướp, món dừa hư
Lỗ “dây chuyền”... thẫn thờ trong giây phút
Bù đợt sau kiếm gỡ...Thế là qua
Việc chạy đều, bôn ba không nặng lắm
Chỉ có điều mùa nắng “Hái” nhiều hơn
Mưa với lạnh, héo hon, lòng trĩu nặng
Cơm, áo, tiền trầm lắng nghĩ từng cơn...
NTS
Ngoài song cửa gió vờn gieo u ám
Khói lam chiều mây ảm đạm biết bao
Buồn vương mắt nghẹn ngào bên cái đám
Kem trả về! Ôi thảm thiết dường nao
Đã cả tháng chênh chao vì thời tiết
Hàng đọng kho thua thiệt vốn lẫn lời
Chút tiền lãi bỗng vơi dần sắp triệt
Thuyền thăng trầm mải miết tận biển khơi
Tụi con Cẩm thằng Hời đang thất nghiệp
Tưởng bon chen thay kiếp khổ nghèo nàn
Nào đeo đẳng tâm can chùng giấc điệp
Tiếng não nùng liên tiếp trải quan san
Những vất vả chứa chan niềm hy vọng
Nỡ cơ trời gây sóng tạo nhiễu nhương
Bao phấn khởi khuếch trương chừ lật gọng
Tủi phận tằm rớt chõng xước vết thương...
TM