thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1267)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1267)
Thơ Hoạ Tâm Tình
Ra Nghề Bỏ Mối Sinh Tố Bịch (15)
Ôi ông xã tánh kền toan tính tẩy
Hàng tồn kho tới mấy tiệm bán giùm
Màn đêm khuất ánh lum đang quật dậy
Toả hào quang gió đẩy xám mây trùm
Thôi trải nghiệm chuỗi lùm xùm chóng rã
Đi đoạn đường học cả một tràng khôn
Sẵn nhẫn nại không bồn chồn sa ngã
Vẫn kiên cường dẫu giá buốt hoàng hôn
Giọng tha thiết ôn tồn từ phía sảnh
Anh vỗ về nghịch cảnh đã khiến xui
Luống gian khó ngậm ngùi chung vai gánh
Nghĩa vợ chồng ấm lạnh vững niềm vui
Cảm hạnh phúc sụt sùi rưng khoé lệ
Tình sắt son dâu bể chẳng thay lòng
Luôn xoải bước thong dong và ngạo nghễ
Vượt thăng trầm ước thệ chẳng bội vong.
TM
Chiều quán vắng cõi lòng như quặn thắt
Thương vợ hiền dịu mát phả hanh hao
Dẫu làm ăn rơi vào cơn vỡ nát
Vẫn niềm tin chất ngất gửi về nhau
Quỳnh yêu ơi! Ngọt ngào tình phu phụ
Ấm lòng anh trước ngõ tối mây giăng
Khiến sâu thẳm ngập tràn cơn lốc gió
Đẩy mịt mù đây đó phủ trăng thanh...
Chí còn đây! Nghĩa nặng mãi còn đây
Ta ngửa mặt nhìn ngay bầu lồng lộng
Thấy trong đó vầng hồng ngồi bật dậy
Đốt mảng dài đang đậy một dòng sông
Thành công nào mà không từng thất bại
Đời mấy ai chẳng phải lắm gian truân...
Cạn giọt đắng, lửa hừng lên giữa trái
Chẳng hề gì, lái phải vượt thênh thang...
NTS