xài hao không đủ bữa
Đem đời đổi lấy tình em
Săm soi ngắm nghía rồi em lắc đầu
Anh ơi, đời đã héo nhàu
Tặng không thì lấy về xài nháp xem
Nếu còn tấm món trở lên
Dáng trông cứng cáp thì em cũng đành
...
Rồi anh ả xáp vô liền
Xòn xòn năm một dây chuyền cháu con
Cối chày mòn ngắn từng năm
Trông bà nhàu xệ, bỗng ông cười cười:
Rằng bà còn nhớ năm xưa
Cho không, bà mới chịu về với nhau
Bà lo cọng bún mềm xàu
Ăn đong, cầu tự ..bây chừ im re
Bà lúng búng: Re gì re
Cũng đâu tấm món ra gì ông ơi
Nhui nhây vất vả chết cười
Gãi không hết ngứa tha đòi mạnh lên..
Thì ra ông tưởng mình ngon
Ai ngờ không đủ bữa còm rau canh.
Năm năm tháng tháng tình tình
Xài không đủ bữa cho mình cho ta
Ta mình đều thiếu (nhậu nhau)
hehe..
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN