tị nạnh thời chưa lông
Thiu nằm nửa ngủ giấc trưa
Vẳng nghe cãi cọ tưởng người hàng.. Tôm!
Thì ra ba miệng bảy mồm
Đang cao giọng múa rằng mình cực thân
Suốt đời cứ uống với ăn
Cá cơm mượn lối để tuồn vào trong
Dạ dày sướng! được no căng
Chẳng vất vả giống lưỡi răng nhai nghiền
Dạ dày cười khẩy nói luôn:
Đói no no đói vui buồn thay phiên
Lo nhồi cho nhuyễn thức ăn
Đêm đâu được ngủ, mà làm thâu canh
Lỗ mũi nghe vậy cười giòn:
Cả đời mũi thức thở còn không ngơi
Cái đầu hỏi khó một câu:
Khi tất cả ngủ thì đầu vẫn mơ
Trên trời dưới biển tây ta
Đầu mơ, mơ riết đến già
Không thôi
Phẩy tay, tay nói liên hồi
Kể ra chi lắm cho đời thêm chê
Nhớ không câu: Việc luôn tay
Ngủ chân được nghỉ, không cày như.. Chim
Tự dưng anh ả động tình
Tay măn mo lắm bên mình bên ta
Giấc nồng nổi trận mây mưa
Hỏi ai vất vả cơn cười tàn đêm..
Không ai nhắc những cọng lông
(Phải chăng lông nhỏ nên không so bì)
Nhưng lông đâu đã nhàn gì
Mày che bụi bặm, đầu che nắng nồng
Lông mọc trong xứ.. Rừng đen
Vừa là cho đẹp, vừa làm nệm.. lông
Trên đe dưới búa nộ cuồng
Không lông chắc bể tanh bành.. Chẳng chơi.
Vào mùa vào lộng ra khơi
Thì lông oằn chịu gánh đời cưu mang
... ...
Thì ra trong cõi mơ màng
Cãi nhau khi rảnh lại càng sáng ra
Chỉ trừ cái tuổi hai, ba
Đái dầm, cai bú.. môi vừa tập ăn
Là thời thư thả thong dong
THI YÊN ĐÌNHNGUYÊN