thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1274)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1274)
Bóng Hình Xưa
Hóm hỉnh đằng sau thọc lét anh
Nhột cười phấn khởi ngọc long lanh
Êm đềm đầu tựa nghe xào xạc
Điên điển kết vòng đội mái xanh
Sấm chớp lập loè trời chuyển mưa
Bóng anh buồn bã trên cầu dừa
Mắt nhìn lơ đãng xuôi dòng nước
Ủ rũ hao gầy nhớ dáng xưa
Ẩn hiện phai dần loang lổ gương
Tay em dang rộng đón người thương
Không gian chới với đè tim mạch
Ngột ngạt quay cuồng lạnh sống xương
Trăn trở canh tàn giọt đắng cay
Phải chăng phảng phất thuở nồng say
Bỗng dưng trỗi dậy tấc lòng xoáy
Nhắc nhở anh chờ chuỗi lắt lay?
Dấu ơi! Thấm thoát đã mười năm
Từ dạo phân kỳ giữa oái oăm
Em biệt xóm nghèo theo Tía Má
Phi cơ xứ lạ chốn xa xăm
Bận rộn bon chen với cuộc đời
Hững hờ một nửa để chơi vơi
Chẳng màng thư tín hay thăm hỏi
Lẳng lặng làm ngơ chóng hợt hời
Khắc khoải giờ đây anh thế nào
Có còn lưu luyến mảnh trăng sao
Có vương vấn dạ khi chiều xuống
Hoài niệm ngọt ngào phút khát khao?
Vững giữ tình chung vẫn đợi chờ
Dưới tàng me cũ dẫu hồn trơ
Những mong én nhạn cùng xây tổ
Hay chớm nhạt nhoà tuổi mộng mơ?
Sắp tới hè sang em sẽ về
Bạc Liêu da diết của miền quê
Yêu ơi! Hãy chậm dừng giây lát
Tái hợp tơ duyên xoá não nề.
May 27, 2019
Tam Muội
Vấn Vương Kỷ Niệm
Biết chiều tôi sẽ ghé qua đây
Em ngóng chờ “Ai” tại chỗ nầy
Và nụ hôn đầu vương mắc cỡ
Vội vàng, ngắn ngủn thế mà say!
Làn hương trên má của yêu đương
Phảng phất trong tôi suốt dặm trường
Rồi chuyến xe đời không trở lại
Để niềm vương vấn đọng hàn sương
Em ơi! Lặn lội kiếm thăm anh
Chan chứa trong em, mật sẵn dành
Mà kẻ đang chìm cơn biển sóng
Vô tình, chiếu lệ, bận nhìn ngang!…
Khoảnh khắc hững hờ của thuở xưa
Khiến giờ chạnh nhớ lại “Bài ca”
Ảnh người con gái quen thời ấy
Lởn vởn, hiện ra dưới ráng tà
Tôi chẳng trách gì ở trái tim
Bởi đàn lệch tiếng giữa canh đêm
Chơi vơi điệp khúc không thành nhạc
Sao thể ngân nga, trải mộng hiền
Nhưng ghét cái hình bướm nhởn nhơ
Thong dong thả bước đến vườn mơ
Lướt hàng cây cỏ, vờn hoa lá
Giây phút rời xa, để thẫn thờ…
Khắc khoải tủi hờn hoặc luyến lưu
Khiến em vò võ ngập màu thu
Ngỡ ngàng, nối tiếc duyên trao bạc
Hay nỗi chờ mong hướng mịt mù
Mấy chục năm dài lặng lẽ trôi
Dòng sông, bến nước, một khung trời
Phù vân, lững thững bầu lam khói
Chầm chậm âm thầm tít tận nơi
Tôi vẫn còn đây, bóng lạnh lùng
Sớm chiều thỉnh thoảng ngước không trung
Nhìn mây bàng bạc, nghe hơi gió
Kỷ niệm ngày xanh…Tím mảnh hồn…
5/6/2019
Nguyễn Thành Sáng