Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1275)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1275)

Tản Mạn Thềm Xuân

Khoảnh khắc giao mùa uyển chuyển lay
Đông chào vĩnh biệt đẩy heo may
Trước thềm xuân sắc lung linh ánh
Rạng rỡ đất trời mây trắng bay

Ấm áp vầng dương đang lộ dần
Chim chuyền ríu rít nhịp nhàng ngân
Đào hoa vũ điệu hương ngan ngát
Xanh cỏ ngọn đùa, cảnh thế nhân

Thời tiết rộn ràng giai đoạn xinh
Giũ bờ tháng cũ, mới cung nghinh
Một năm đằng đẵng lênh đênh biển
Chợt khuấy tâm tư ngẫm phận mình

Lim dim ngả ghế ngắm khung tầng
Hoài niệm thuở thời khiến quả lâng
Anh đến lặng lờ như bọt nước
Chảy nguồn lưu luyến lẫn bâng khuâng

Vạn kỷ duyên trần tái hợp nhau
Đôi tim xoải cánh toả muôn màu
Yêu đương tha thiết nồng ân ái
Lại vướng nghịch dòng chuốc khổ đau

Kinh doanh tuột dốc ngưỡng thăng trầm
Ồ ạt bão thần phủ bóng râm
Gắng vững tay chèo xuyên sóng dữ
Nhưng buồm rã cột dạt sơn lâm

Song thân tuổi hạc chớm về chiều
Áng lụn canh tàn giữa tịch liêu
Sức khoẻ tợ đèn treo trước gió
Lập loè chớp tắt, xót bao nhiêu...

Thầm mong nắng rực xoá sương gầy
Nhiệt huyết căng đầy tạo dựng xây
Cơ nghiệp tình trường xuôi bến đổ
An nhàn tự tại chuỗi lây phây.


May 21, 2019
Tam Muội


Phút Giây Trầm Mặc

Một bầu sáng tối mở thênh thang
Một cõi bốn mùa cứ mỗi năm
Một áng mây trời tụ lại tan
Một người dương thế với đôi chân…

Từ thuở thôi bò, cố đứng lên
Biết nghe tiếng gọi bởi mang tên…
Biết vui, giận, trách, hờn, thương, cảm
Biết dưới hoàng hôn nhớ ảnh hình…

Hiểu được hai chiều cảnh bể dâu
Dãy kia Hy Mã đỉnh ngàn cao
Death Valley thung lũng nằm sâu tận
Thượng, hạ, không gian sẵn gợi chào!

Thăng trầm, sướng khổ kiếp nhân sinh
Vũ trụ sơ khai đã tượng hình
Hoa nở, hoa tàn, mưa tới nắng
Chuỗi vòng luân chuyển giữa mông mênh

Ta đến rồi đi chốn cuộc đời
Phải đành chấp nhận thế mà thôi
Khi nhìn nước chảy xuôi êm ả
Lúc thấy tơ giăng bị rối nùi…

Thềm Xuân bên ấy em suy tư
Chiều vắng nơi đây anh thả bờ
Cùng giống như nhau niềm thổn thức…
Cũng cùng khuây khoả trải vần thơ

Đêm đêm lặng lẽ dưới hiên buồn
dào dạt tấc lòng nỗi vấn vương
Nửa khúc nhạc sầu văng vẳng vọng
Nửa luồng gió thổi phả làn hương

Ai nói rằng trăng chẳng khuất chìm
Để từ thăm thẳm ánh dương lên
Và ai dám bảo vầng trăng ấy
Không có khuya mai toả rực tầng…


6/6/2019
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm