thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1277)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1277)
Chơi Vơi
Vườn cũ chiều nay thả bước về
Mắt nhìn bốn phía dãy lê thê
Cũng nầy lác đác vàng rơi rụng
Cũng đó đìu hiu phủ tím bề!
Bục đá thường ngồi dưới bóng đêm
Chơ vơ giữa xám, cận bên thềm
Rêu phong mấy độ vòng quanh xuống
Có phải vắng người loang sẫm lên?
Còn kia! Cây khế đượm tình thương
Dáng đứng thanh tao cạnh mé đường
Nhớ kẻ tới lui vun bón gốc
Hay sầu nhạt khuyết, tụ dầy sương!
Âm vang đâu đó tiếng côn trùng
Rỉ rả vọng về khúc nỉ non
Khiến dạ ngậm ngùi thêm não nuột
Lệ buồn bất chợt nhỏ hoàng hôn
Xa xa thấp thoáng một con đò
Nhấp nhố trên dòng chở khách qua
Người ở phương nào thăm viếng ghé
Hay cùng tâm sự giống như ta…
Nửa niềm khắc khoải chuyện mờ trăng
Nửa dạ bâng khuâng nhớ xóm làng
Giây phút chạnh lòng quay trở lại
Tìm trong yêu dấu sự bình yên
Và vẫn nơi đây cõi lặng lờ
Bốn mùa quạnh quẽ ẩn tàng mơ
Biết làm sao nhỉ! Làm sao nhỉ
Tiếp tục ra đi hoặc thẫn thờ!...
6/2/2018
Nguyễn Thành Sáng
Cung Đàn Nối Lại Ngân Nga
Quán cốc chiều nay lặng lẽ ngồi
Ngắm trời xanh ngắt trắng mây trôi
Bỗng vương kỷ niệm niềm sâu lắng
Một mối lương duyên lỡ dở rồi
Thao thức não nùng giữa tịch u
Đếm từng chiếc lá rụng mùa thu
Nhớ cầu tre nhịp tình hai đứa
Nguyện chữ sắt son vững mặc dù
Cuộc đời sóng gió những gian nan
Cố vượt vươn lên dẫu ngút ngàn
Bão tố giăng đầy tung cát bụi
Mịt mù vẫn tiến chẳng ly tan
Ấy thế mà anh nỡ vội đành
Ong vờn bướm lượn thoả năm canh
Thềm đơn chiếu lạnh nhàm hưng phấn
Gắt gỏng lạnh lùng mộng vỡ nhanh
Chợt giọng trầm buông khảy phím sầu
Điệu buồn da diết ngỡ ngàng lâu
Hanh hao gầy guộc dường quen quá
Có phải tình yêu đã nhiệm mầu
Bốn mắt nhìn nhau tủi tủi mừng
Anh về khoảnh khắc mắt rưng rưng
Lửa rơm bén nhạy dìm con nước
Uất nghẹn chôn vùi mạch máu ngưng
Rộn rã cõi lòng bao vấn vương
Xoá đêm trăn trở nhạt môi hường
Chén nồng hương cũ, phôi pha hết
Tay nắm chặt tay trải bước đường.
June 5, 2019
Tam Muội