thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1281)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1281)
Lái Thuyền Ngang
Đâu còn chi nữa để mà trông
Khi ở trong tôi tận tấc lòng
Chầm chậm làn hơi dần bốc cạn
Những gì mơ ước với chờ mong!
Thật xót xa nhiều em có hiểu?
Tâm tư da diết biết bao nhiêu
Tiếc cho lầu mộng xây ngày tháng
Nay ngổn ngang trơ dưới ráng chiều
Tất cả đổ rồi theo gió đưa
Kèm theo ồ ạt ngập trời mưa
Dập vùi hỗn độn phơi nằm đó
Từng mảng trôi theo ngọn nước lùa
Tôi hận ở tôi cạn nghĩ suy
Bất ngờ năm ấy cánh hồn phi
Đêm thanh lững thững bay vào lộng
Dào dạt, lâng lâng cảm xúc vì!…
Cứ ngỡ đây là bóng của thương
Từ thời vạn kỷ kết uyên ương
Bôn ba thất lạc, trần gian gặp
Khoảnh khắc tơ vương nối mộng thường
Hiểu ra cũng chỉ đoá hoa ngâu
Gối chiếc, chăn đơn, đọng khối sầu
Khao khát bếp hồng than sưởi ấm
Vơi đi giá lạnh, phả hàn thâu
Nên đàn hai phía nghịch âm thanh
Bút mực thơ trăng cũng nhạt tàn
Sóng mãi ven bờ rung lắc vỗ
Thôi thì vĩnh biệt…Lái thuyền ngang…
19/9/2018
Nguyễn Thành Sáng
Khúc Đoạn Tình
Đêm trở giấc căn phòng vắng lạnh
Nỗi cô đơn canh cánh cõi lòng
Tủi phần khập khễnh long đong
Yêu đương tha thiết những mong tương phùng
Trách sóng biển trùng trùng ngăn cách
Dẫu hồn linh sát vách nỉ non
Nghịch tơ chỉ nhạt núi mòn
Vấn vương thấp thỏm sắt son đợi chờ
Có lắm lúc bơ vơ chiều xuống
Tiếc trâu cày thửa ruộng vẫn khô
Nắng lung linh toả mặt hồ
Cũng rong rêu phủ quạnh mồ chiếu chăn
Theo năm tháng tim hằn nhức nhối
Chắc phân ly rẽ lối chia đường
Biết rằng bịn rịn luyến thương
Nhưng thà gãy gánh dặm trường nguôi ngoai
Còn hơn phải u hoài suốt kiếp
Chuyện nợ duyên như điệp suối sầu
Nước dồn gió dạt rã câu
Mãi chìm đáy vực đỉnh đầu xám buông
Đừng vướng bận phong cuồng vần vũ
Thiếu anh đời ủ rũ không gian
Mưa rơi tuyết phủ sẽ tàn
Lệ kia nhỏ giọt nay khan khoé rồi
Lời từ tạ vành môi gắng gượng
Đau quặn đau vất vưởng dập dồn
Thôi đành ảm đạm hoàng hôn
Khép trang nhật ký vùi chôn cuộc tình.
June 7, 2019
Tam Muội