thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1283)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1283)
Góp Nhặt Nỗi Niềm
(Thơ Nhất Vận Từ Cuối)
Đông tàn trơ trọi dạ mênh mang
Vầng xám quần đen luống võ vàng
Gió rít lạnh lùa khơi bảng lảng
Hoàng hôn ảm đạm một mầu tang
Thổn thức trong tim bởi lỡ làng
Giá băng lạnh lẽo cõi hồn đang
Lẻ loi ray rứt đời quờ quạng
Lạc lối tơ tình bước nghĩa trang
Sóng lòng gờn gợn dậy trường giang
Lay động đau thương giọt phũ phàng
Cô quạnh thạch sùng than đứt khoảng
Đượm sầu vùi lấp chuỗi an khang
Tiếng sáo nỉ non khiến lệ hàng
Nỗi niềm cuồn cuộn nhịp thênh thang
Xác xơ vóc ngọc đầy tâm trạng
Ủ rũ heo may tuyết khẽ khàng
Chẳng đủ nợ duyên ôm trễ tràng
Vần thơ góp nhặt gửi Tình Lang
Cam đành chấp nhận nghiệt oan giáng
Dẫu chuốc canh thâu rót bẽ bàng
Quạnh quẽ khuê phòng những xốn xang
Thềm hiên vẳng tiếng sét ình oàng
Dập dồn tia chớp cuồng phong sáng
Vỡ mộng phân ly khóc ngỡ ngàng
Đã hết thật rồi tắt ánh quang
Nước sông lặng lẽ rẽ đôi đàng
Thôi trông mỏi ngóng chờ ngày tháng
Để được thảnh thơi đón rỡ ràng.
March 11, 2019
Tam Muội
Canh Cánh Nỗi Niềm
(Hoạ Thơ Nhất Vận Giữ Y Từ Cuối)
Hình mơ đỉnh cảm cứ hoài mang
Trân trọng, nâng niu trọn sắc vàng
Mặc kẻ vô tình cho đấy lảng
Mặc lời mai mỉa gọi tình tang…
Yêu hỡi! Phải chăng cảnh lỡ làng
Để người lạc cõi hiện giờ đang
Luyến lưu linh thức, hồn quờ quạng
Mộng mị, canh trường vạn kỷ trang
Hay như, kết, buộc, lát… Tre giang
Ẩm ướt, hanh hao kéo phũ phàng
Làm tả tơi lìa, rơi đứt khoảng
Phù vân biến đổi, vỡ tào khang
Ấy thế mà sao bóng sắp hàng
Chồng lên từng lớp tợ cầu thang
Hằn in trí não thành tâm trạng
Khuya vắng, đìu hiu dạ khẽ khàng…
Lấp lánh dưới đêm chuỗi hạt tràng
Vấn vương đôi ngả rẽ Nương Lang
Đoạ đày, cay nghiệt, cuồng phong giáng
Gặp gỡ nhau đây vướng bẽ bàng
Tha thiết, đậm đà chỉ có xang
Dưới mưa lác đác thoảng ình oàng
Từng hồi loé chớp làn tia sáng
Cố đẩy âm u tạo ngỡ ngàng
Nhưng hãy còn kia dãy ánh quang
Không gian sẫm tối trải lên đàng
Bước chân sum họp thầm năm tháng
Ấp ủ trong tim ước hẹn ràng.
8/6/2019
Nguyễn Thành Sáng