thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1306)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1306)
Tim Tiểu Quỳnh
Tim Tiểu Quỳnh khắc chỉ bóng hình anh
Dầu hiện tại tròng trành câu duyên nợ
Để đêm xuống một mình luôn trăn trở
Lạnh cô phòng nhung nhớ nghẹn ngào dâng
Tim Tiểu Quỳnh trĩu nặng những bâng khuâng
Muốn xoải cánh khung tầng vơi trống trải
Dặn lòng sẽ vượt muôn vàn chướng ngại
Vạn tin đồn phóng đại tiếng thị phi
Tim Tiểu Quỳnh mãi khắn khít thiên di
Cùng xướng hoạ vần thi hầu lưu dấu
Mối duyên lỡ tình Lang Nương ai thấu
Bước hành trình giai ngẫu luống đau thương
Tim Tiểu Quỳnh nhỏ giọt đọng hàn sương
Khi đối bóng quạnh tường cơn vò võ
Yêu nghịch cảnh cho trăng buồn treo ngõ
Liễu úa sầu nhánh cỏ héo lắt lay
Tim Tiểu Quỳnh uống trọn chén chua cay
Đời sóng gió đoạ đày thân phiêu bạc
Đàn nhện phủ, vẫy vùng con chim hạc
Chiếc lá hoài lác đác giữa không gian
Tim Tiểu Quỳnh đang vụn vỡ nát tan
Như ngọn bấc trút lan tràn thung lủng
Thổi rét buốt khiến vàng hoa rơi rụng
Biệt ly cành ướt sủng lệ cách ngăn
Thành Sáng ơi! Dẫu ngấm vết xước lằn
Hay ngang trái đã hằn sâu tâm khảm
Trời khe khắt trải mây trùm ảm đạm
Nhưng Tiểu Quỳnh vẫn cảm khái tình anh
Thành Sáng ơi! Dẫu giấc điệp chưa thành
Lời ước thệ bầu xanh nơi bến cũ
Thuyền giăng mộng dưới thiên hà khiêu vũ
Hai ta về trú ngụ đến ngàn thu.
June 12, 2019
Tam Muội
Anh Hiểu Và Anh Say
Em ngần ấy! Suy tư, chìm thổn thức
Trỗi cung đàn điệp khúc trải canh thâu
Khiến người nghe, dạ cảm xúc biết bao
Nơi sâu thẳm gợn trào lên ngọn sóng
Em ngần ấy! Trầm ngâm, niềm lắng đọng
Vấn vương hình ảnh bóng của yêu đương
Lắm bâng khuâng, thao thức dưới quạnh trường
Da diết nhớ, u buồn khơi ý nhạc
Em ngần ấy! Tơ vương chồng chất ngất
Sớm trưa chiều man mác nỗi băn khoăn
Lúc say sưa ấp ủ một vầng trăng
Khi lo ngại trăng tàn rơi đỉnh núi
Em ngần ấy! Ra vô mình thui thủi
Ôm mối sầu nhức nhói chích thịt da
Cố lãng quên, tìm khuây khoả phôi pha
Nhưng vẫn cứ ngân nga hoài giữa trái
Em ngần ấy! Lên thuyền xuôi nước chảy
Với cõi lòng mê mải vượt trùng khơi
Mong rồi đây sẽ đến được tận nơi
Nào hay đâu khung trời đầy phong vũ
Em ngần ấy! Khuya từng khuya nghiêng trở
Lạnh chiếu đơn, than thở chỉ riêng mình
Ai khối tròn treo đỉnh tận, lung linh
Em sương mỏng bồng bềnh theo ngọn gió...
Tiểu Quỳnh ơi! Tâm hồn em sáng tỏ
Tợ ánh vàng rực rỡ phả màn đêm
Cho không gian thưởng thức dãy êm đềm
Hưởng mát thổi ru yên, cành giọt nhểu...
Tiểu Quỳnh ơi! Anh say và anh hiểu
Quả tim tình nặng trĩu luyến lưu sâu
Chuỗi tháng ngày luôn âm ỉ quặn đau
Nhìn đôi bóng chân cầu, khao khát bước...
15/6/2019
Nguyễn Thành Sáng