thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1314)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1314)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (7)
Còn anh cũng mãi vấn vương
Nhớ hoài kỷ niệm thân thương thuở nào
Lúc em ra ruộng hái rau
Anh theo chầm chậm ngoài sau cầm chừng
Phía trước em vẫn vô tình
Ngỡ bầu vắng lặng một mình riêng ta
Vừa đi, vừa hứng vừa ca
“Điệp ui...Anh có ở nhà hông anh?
Đây nầy cá lóc nấu canh
Lan vừa mới nấu...Để dành Điệp xơi”...
Bất ngờ quay lại...Thấy “Tui”
Mặt mày sượng ngắt, thụt lùi...Té mương
Lẹ làng chạy lại người xương
Anh đưa tay xuống, em bường níu anh
Chẳng may sơ ý hụt chân
Em té lần nữa còn anh....cũng ùm
Áo quần hai đứa đầy bùn
Tay chân mặt mũi khắp cùng thấy ghê
Anh thì gắng gượng hề hề
Còn em mắc cỡ sượng quê đỏ bừng
Dọt lẹ anh về mang thùng
Trở vô xách nước “tưới” dùm cho em
Thế là từ đó ta quen
Vương vương vấn vấn từng đêm dạt dào
Nhớ xưa ôi! Đẹp xiết bao!
NTS
Chợt ký ức, thoảng dâng trào
Lâng lâng cõi dạ nghẹn ngào tâm tư
Anh ơi ghé lại kia chừ
Uống ly sinh tố bớt lừ đừ nha!
Gần bên sẵn tiệm cô Hà
Cân mua mấy lá Long Trà đãi anh
Nữa khi ánh nguyệt long lanh
Trải chiếu ra hành lang nói chuyện vui
Chiều xong ghé quán chị Mùi
Tấp thêm vài ký bê thui nhậu nè!
Chừng em sẽ nói Xã nghe
Cái chuyện sau Hè tính toán mần ăn
Bão giông kéo đến nhọc nhằn
Càng ngày kinh tế khó khăn phủ đầu
Nhà thời một nghé hai trâu
Quanh năm cày cấy chẳng thâu đồng nào
Lại còn thiếu hụt lao đao
Như gió sập rào hổng biết lấy chi
Em đây định liệu vậy thì
Thôi mình bán hết rồi đi thị thành
Mướn phòng tá túc cậu Chanh
Phụ bán tranh mành kiếm chút tiền chia
Còn anh nuôi cá lia thia
Bán cho nậu đá lụm dìa “vài chai”
Coi mòi sáng lạng tương lai...
TM