bên rìa dĩ vãng
Em khổ lụy vì đò tình lạc bến
Ôm đau thương duyên phận khóc riêng mình
Xa xôi lắm - một nẻo trời đơn quạnh
Anh sẻ chia chút dư lệ ân tình!
Anh nào đâu có giận ghét gì em
Vẫn yêu em như thuở đầu gặp gỡ
Khi hoàng hôn tím chân trời nỗi nhớ
Anh chập chờn trong quạnh quẽ cô đơn
Xa em rồi anh biết sẽ về phương?
Về cuối phố mưa giăng mờ lối cũ
Lối về rừng cỏ cây rêu hoang phủ
Còn tình thơ rã mục ủ linh hồn!
Chỉ có em mới giải hết nỗi buồn
Thu hờ hững mới ngọt ngào cảm xúc
Em hái nỗi đau giữa miền oan bức
Vết xước trái tim quặn thức đoạn trường riêng
Anh xót đau nỗi oan khổ triền miên
Đường duyên phận ải nhân gian đày đọa
Sẽ bên em những tháng ngày lạnh giá
Chút hàn duyên lửa ấm thắp muộn màng
Kể từ nay anh không dám làm phiền
Em yên giấc ngủ mơ bên rìa dĩ vãng
Khúc nhạc tình dịu êm ru xa lắng
Gọi thu về đong mộng thắm em xưa!
Bài này đã được xem 802 lần
|
Người đăng:
|
pthanhgl
|
|
|