thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1321)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1321)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (14)
Nghe Mình bày tỏ nỗi lòng
Vì bởi thương chồng, sợ cảnh rủi ro
Thôi thì để vợ nhẹ lo
Xe ôm anh đổi lại là bán buôn
Làm giàn gọn gọn sau lưng
Mua hàng treo đó rịch tang kiếm lời
Phần cơm gạo thịt đủ rồi
Vòng về chăm sóc, vun bồi cá nuôi
Độ chừng vài tháng mà thôi
Lia Thia phát triển ta thời tập trung
Gồng mình ra sức mạnh bung
Có khi vừa bán thả rong với nhà...
Hì hì...Sao quợ khà khà...
Bộ nghe anh tính quá đà phải chăng
Nầy đây nói thật với Noàng
Năm xưa Ta cũng đã từng...Đó nha
Ra vô cứ đẫm ướt nhà
Nước nôi đổ tháo Mẹ la rầy hoài
Vừa sầu thui thủi lắc lay
Vừa đau bị trộm tối “chài” mấy thiên
Héo hon, vàng võ nỗi niềm
Khiến cho “Nhóc nhỏ” ngả nghiêng “Chí đời”
Buồn tình tất cả buông xuôi
Chuyển nghề kiếm bạc qua nuôi “dế gà”
Lia Thia nghề ruột đó à...
NTS
Nghe Mình khảy điệp Bét ta (Betta aka Cá Lia Thia)
Khuếch trương dự án, khúc ca hào hùng
Vậy thì quyện gió cành rung
Trước tiên phải sắm “phụ tùng” là xe
Bán buôn! Em thoáng e dè
Tánh Mình chất phác, lời nghe xiêu lòng
Lại cho khi bán chẳng đong
Quanh quẩn vòng vòng đi đứt vốn luôn
Nhưng thôi bàn riết Mình buồn
Em giao tất cả, anh luồn lách sao
Thuyền êm sóng lướt rì rào
Thưởng hương nương gió phấn đào bay bay
Riêng em trụ ở cột này
Sớm hôm coi tiệm mua may đắt hàng
Đồng tiền nhặt nhạnh tân trang
Hay để tậu vàng tích trữ ngày sau
Hổng chừng mệnh số sang giàu
Lia Thia phát đạt, đón tàu về dinh
Đầu tư mảnh đất cho Mình
Vui đời cá kiểng khang ninh tuổi già
Sẽ thêm sáo sậu hát ca
Vài cây chiết cảnh, ghép hoa thơm lừng
Thấy em tính đặng hôn cưng?
Sao lại ngập ngừng, định noái cái chi
Xích gần đưa má tui mi!... hì....hì...hì...
TM