thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1322)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1322)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (15)
Thích mi thì quợ mi đi
Mi rồi nấu nước trụng mì mình xơi
Xơi xong nằm võng một hồi
Cùng nhau ra chợ tìm coi xe... hè!...
Honda chính hãng kia kìa
Mười lăm triệu tám cũng vừa lòng mua...
Phê phê dưới ngọn gió lùa
Vợ chồng thoải mái đến trưa mới quành...
Quỳnh ơi! Em ở nhà canh
Còn anh lòng vòng kiếm vựa đâu đây
Bán chai nước biển đã xài
Mua chừng vài chục để “chài” kiếm cơm...
Khà khà! Noàng thấy đã hông
Hai thùng đầy ấp chai trong rẻ sình
Một hồi uốn sắt lửa nung
Làm keo nuôi cá thong dong trưng bày
Thế rùi rỉ rả lai rai
Đúng theo mực nước đặt ngay “đỏ lòm”
Vui nghe lắc rắc dòn dòn
Tiếp theo giấy nhám mài mòn láng o
Thời gian khoảnh khắc trôi qua
Hoàn thành đợt nhất thật là lẹ tay
Nghỉ ngơi...“Ghẹo quợ” phôi phai
Bôn ba chỗ lạ những ngày đầu tiên...
Dấu yêu khúc khích nằm yên...
NTS
Anh như mạt tướng xung thiên
Vung gươm xuất kiếm luân phiên trận bày
Hũ, keo ngang dọc đều tay
Hết nung tới đốt cả ngày xông pha
Mồ kê nhễ nhại vậy mà
Cõi lòng hí hửng khúc ca đầu mùa
Nhịp nhàng uyển chuyển nhặt khua
Dăm hàng quệch quạc đang lùa vào cung
À Mình cái vụ vải mùng
Nên đo vài thước sắm chung với giàn?
Sát gần lúng liếng hỏi han
Hai quả ngập tràn tha thiết yêu đương
Em nghe bảo vệ môi trường
Nước nôi phóng khoáng thức lường đủ ăn
Chợt thoáng chút, nỗi băn khoăn
Cũng khá nhọc nhằn chứ chẳng phải chơi
Thuyền đà rẽ sóng ra khơi
Bão giông chìm nổi biển đời ra sao!
Mạch dâng cảm xúc nghẹn ngào
Tương lai mờ mịt, biết phao có còn
Vượt băng tuyết, vạn núi non
Tiếng tiêu vẫn trỗi véo von đong đầy
Hay dã tràng, cát lầu xây
Thời gian há chóng thì chầy rỗng không!
Đâu gió bấc, bỗng lộng lồng...
TM