thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1323)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1323)
Thơ hoạ chuyện trò vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (16)
Em lo chu đáo xa gần
Thật hay lắm đó! Hỡi Noàng dấu yêu
Nhưng mà “Nước lớn chưa nhiều”
Be bờ vừa phải, canh đều hay hơn
Lia thia dễ có thức ăn
Một là trùn chỉ, lăng quăng,“Trứng hồng”
Hai là hỗn hợp chế xong
Ba là thực vật sẵn trong đất bùn
Tạm thời khoan việc giăng mùng
Khi nuôi anh sẽ “Săn lùng” rãnh mương
Vớt con nằm ở thiên nhiên
Đỡ hao chi phí, sạch thêm môi trường
Lợi mình, tốt nghĩa xóm làng
Nếu như phòng dịch khó khăn, chẳng vừa
Bấy giờ vẫn kịp phủ che
Đồng thời phải chịu ra mua “Bịch” về...
Khặc...Khặc...Sao quợ hề hề
Bộ sợ anh rề tìm tới tìm lui
Ao tù nước đọng kiếm mồi
Rồi kề yêu dấu “Bay hơi” hông hà!
Hoặc ngại ông xã lân la
Bất ngờ “Bị gió” khều qua trúng mình
Làm tim nó nhảy rung rinh
Ngân nga điệp khúc hữu tình du dương...
Lòng anh chỉ có Quỳnh Nương...
NTS
kekekekek....À hèmmmm!
Bộ phải tật, giật hả Thương?
Chớ em có noái ghè tương đâu kà
Cảm cưng vất vả bôn ba
Dẫu được kỳ đà cản mũi gài chông
Bởi tin trọn nghĩa vợ chồng
Sương rơi lá rụng vẫn không đổi dời
Giờ anh nằm võng nghỉ ngơi
Em vào cơm nước Mình xơi xong rồi
Đảo vòng sang chợ kẻo thôi
Trời trưa nắng nóng mồ hôi đầm đìa
Hồng Xuân chuyên bán lia thia
Mình vào lựa mớ đem dìa dưỡng nuôi
Tìm trang đấu sĩ dài đuôi
Thể lực chín muồi huấn luyện tuyệt chiêu
Song song áp má mỹ miều
Dăm Nàng yểu điệu để khiêu chiến hầu
Thêm sản xuất, liếp trứng thâu
Chờ ngày cá bột rút đầu ra quân
Bỗng thấy Xã, rất ân cần
Miệng cười chúm chím tay lần mon men
Nhìn cái mửng, muốn “nhá đèn”
Xuyến xao luồng điện đang len lỏi vào
Bung mười móng vuốt như dao
Sọc ngang thẳng xuống gãi cào lưng êm
Chồng tui thích nếm búa kềm...
TM