thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1331)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1331)
Thơ Hoạ Chuyện Trò Vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (24)
Đang thổn thức, giọt nước tuôn
Bao nhiêu tủi phận lách luồn chực dâng
Từ đâu gió lốc mây quầng
Chuỗi ngày thầm lặng bỗng bâng khuâng trào
Nhìn chồng hốc hác xanh xao
Niềm riêng nén lại nghẹn ngào phủ vây
“Dạ đâu có!”, giả thơ ngây
“Tại chờ lâu quá nên đầy buồn lo
Úi chà! Coi bộ ấm no
Thấy Mình hí hửng phì phò hụt hơi”
Chói chang oi bức lưng trời
Phụ tay áp “xế”, lòng khơi nỗi sầu
Rồi bưng khệnh khạng mớ xâu
Nào kẹo bánh mầu lỉnh khỉnh xếp trong
Hủ keo tinh khiết cột vòng
Chợt nghe ray rứt, tim lồng xót xa
Khi xưa chưa cưới “đẫy đà”
Nay đời thống khổ bôn ba vẫy vùng
Sóng xô vùi dập Tình Chung
Võ vàng ngấp nghé, nhạt dung nhan rồi
Theo dòng xuôi ngược nổi trôi
Kinh tế từng hồi đứng ngưỡng khó khăn
Người dân lao lực nhọc nhằn
Mồ hôi đổ hột, trở trăn đêm dài
Vậy mà mù mịt tương lai...
TM
Mình ui! Anh tính như vầy
Nghe đâu tình trạng hổm rày Cậu Chanh
Bán buôn các loại Tranh Mành
Khách thưa ế ẩm, “Rung rinh” cửa hàng
Đầu thu cẩu gặp khó khăn
Nhân công có thể giảm lần đó nha
Thôi thì sẵn dịp ở nhà
Giữ gìn đàn cá, vô ra tiện bề
Em xin nghỉ việc luôn đi
Mở quầy cốc kẻn, ngâm nga đỡ buồn
Khoảng chừng một mét rưởi vuông
Cách mé lề đường, gần cửa ra vô
Trái cây, bánh kẹo, đồ khô
Hoặc thêm gạo củi, tương chao theo kèm
Vừa khuây khoả, vừa kiếm thêm
Hai đầu tạm sống qua cơn “Đợi chờ”...
Hì hì! Nhìn quợ nãy giờ
Lim dim sóng biếc, êm rơ dựa chồng
Anh nghe da diết cõi lòng
Thương tình yêu dấu sớm hôm nhọc nhằn
Mái hiên chồng vợ sát gần
Trao hôn thắm thiết lâng lâng nỗi niềm
Ngoài trời bóng phủ nhá nhem
Từng cơn gió thoảng qua thềm ru êm
Cơm chiều ấm áp đôi tim...
NTS