thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1336)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1336)
Thơ Hoạ Chuyện Trò Vui
Vắng Vợ Ngồi Ca Một Mình (29)
Mùi gạo mới, cá sặc mần
Rung rinh vị giác muốn gần ăn cơm
Nhai ngấu nghiến, cảm dị hờm
Chị Tài còn cố mà đơm thêm vào
Cơn gió mát, lá bàng chao
Tia vàng trải rộng thì thào cỏ cây
Bầu tĩnh mịch, chuỗi sum vầy
Thâm ân chan chứa ngất ngây cõi lòng
Điểm tâm, sửa soạn vừa xong
Anh chị Hai vòng qua chở đi mua
Hàng đặc sản, vải thêu thùa
Cẩm khắc mu rùa, dừa muỗng, nón tre
Tôm khô, bánh tráng, kẹo mè
Ôi thôi lích kích một xe đầy đồ
Như con lật đật ra vô
Hí ha hí hửng hôi mồ ướt bâu
Nắng soi óng ánh giàn trầu
Đôi lời từ tạ, vài câu ấm nồng
Hẹn dịp tới, công việc thông
Sẽ về thăm lại cánh đồng quê hương
Giây quyến luyến, tiễn lên đường
Nỗi niềm len lỏi vấn vương tơ chùng
Áng mây xám, phủ mắt nhung
Dẫu xa thế lộ nghìn trùng cách ngăn
Tình quê vẫn mãi in hằn...
TM
Gió đưa mây chạy khung tầng
Quay đầu nhìn hướng… lâng lâng nỗi niềm
Ba ngày sưởi ấm con tim
Giờ đây trở lại con thuyền ruổi rong...
Xe đò ghịt ngược dãy đồng
Ghe xuồng đậu mé, bập bồng nhấp nhô
Cần Thơ đây cũng Cần Thơ
Nhưng nơi nhộp nhịp, nơi chờ, vấn vương
Bỗng nhiên loáng thoáng chút buồn
Vì sao thay đổi con đường, dấu chân
Để rồi thỉnh thoảng bâng khuâng
Màu thu lá đổ, loanh quanh bóng đời
Một bên áo vá lại cười
Một bên lành lặn lắm chơi vơi hồn
Chiều tà bên tím hoàng hôn
Chiều tà phía chạnh bồn chồn sáng mai...
Lan man tâm trí kéo dài
Tiếng kèn toe toét của ai bên lề
Giựt mình rút sợi lê thê
Nhìn ngang thấy vợ cũng lê nét sầu
Em à! Nghĩ thấy nao nao
Mới chuỗi ngày nào thích đó thích đây
Mà nay chồng vợ anh Tài
Có lẽ “Nặng chài” nên hỏng dám “bang”
.
Chị Hai giờ cũng “đầu hàng”…
NTS