thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1338)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1338)
Giải Sầu Tâm Tư
Tưởng cảnh gian trần tợ mộng tiên
Ngờ đâu vạn vật siết ưu phiền
Mùa xuân sao nỡ gieo bàng bạc
Để cánh hoa đào rũ trước hiên
Dung dị niên thời trải giấc mơ
Vui vầy bắt bướm dệt thành thơ
Cùng Ai đùa giỡn trên đồng cỏ
Thắm thiết trao nhau ấm áp giờ
Lạc loài xứ lạ kiếm mưu sinh
Quần quật ngày đêm thêm bất bình
Tài đức bán mua như thực phẩm
Thanh liêm biến dạng rạng lung linh
Tính toán so đo chữ phỉ nguyền
Cưới nhau chẳng đặng trọn tình duyên
Bởi to vỏ bọc đầy tham vọng
Danh nổi tiếng lừng há chính chuyên
Cuộc sống kim tiền quá bấp bênh
Như thuyền sông nước mãi lênh đênh
Gành sương đọng khối tan trời sáng
Lầu cát lêu nghêu giữa gập ghềnh…
Bóng trăng khuất núi thoáng u buồn
Tí tách mái nhà những giọt tuôn
Thấm thoắt đầu xanh nay lấm tấm
Nửa đời sóng vỗ sắc tàn khuôn
Ngẫm nghĩ thì thôi vướng đoạ đày
Dặn lòng buông bỏ đắm mê say
Khoả khuây thanh thản bên kinh kệ
Xướng hoạ, thiền năng, thoả kiếp này!
May 18, 2019
Tam Muội
Vẽ Bức Tranh Đời
Thắm thoát qua rồi chuỗi nắng mưa
Bốn năm đăng đẳng sớm chiều trưa
Bước chân đá sỏi, nhìn mây lững
Giữa cõi mênh mông ngập gió lùa…
Ta vẫn là ta dưới bóng trời
Đêm thầm thao thức ngắm trăng soi
Ngày ngân tiếng nhạc tìm khuây khoả
Trống vắng, chơi vơi khoảng cuộc đời
Từng được hưởng nhiều những luyến thương
Phôi pha khoảnh khắc vấn vương buồn
Tăng thêm sức bật, thuyền vươn vượt
Về chốn phương ngàn trải, hái hương
Từng cạn men say sưởi ấm lòng
Thôi co buốt lạnh hứng màn đông
Bên bờ hiu quạnh, trùm sương bạc
Chầm chậm xuyên thông dãy máu hồng!…
Nhưng cũng nhận đầy nỗi đắng cay
Gió phang cành gãy trúng ngang mày
Khiến cho giây phút trầy ê ẩm
Một ít trong da nhểu xuống giày…
Không gian là đấy, biết bao nhiêu
Dịu mát, thanh tao, sắc mỹ miều
Cũng lắm hanh hao, vườn lá đổ
Khiến niềm man mác, trỗi đăm chiêu
Trầm ngâm, lặng lẽ, tím canh thâu
Bút mực cầm tay vẽ ảnh màu
Đen, đỏ, xanh, vàng, nâu, trắng, xám
Lộng khung treo đó, dạ nao nao…
24/6/2019
Nguyễn Thành Sáng