thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1353)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1353)
Khoảnh Khắc Nao Lòng
Ôi! Cảm Nàng! Ta cảm biết bao
Thương ơi! Trời ấy bỏ em sầu
Cô đơn giá lạnh ôm hình bóng
Da diết lòng Lang quặn xé đau.
Gian nan thể xác có là BAO
Dẫu hứng tuyết rơi, đón nguyệt SẦU
Vì đã trọn tâm hình với BÓNG
Xoá mờ, xoa dịu, nỗi thương ĐAU
Rồi đây thui thủi một mình em
Gối chiếc, chăn đơn, rũ bóng thềm
Canh cánh nỗi niềm trông diệu vợi
U hoài lặng lẽ dưới canh đêm
Cam phần nghịch cảnh phủ đời EM
Nhặt mảnh hoàng hôn rụng cửa THỀM
Dõi mắt phương ngàn xa diệu VỢI
Để nghe nức nở vọng trời ĐÊM
Những lúc em buồn ai sẻ chia
Những đêm tầm tả giọt mưa khuya
Chăn êm ai đắp cho Mình ấm
Ai cận kề bên gửi đậm đà
Sông ngăn thuyền ngược rẽ dòng CHIA
Sương trắng khoác hồn, đẫm lệ KHUYA
Vẫn ngóng lửa tình, đông sưởi ẤM
Song khuê đằm thắm ngắm la ĐÀ
Hai buổi đi, về giữa phố đông
Trầm thu, vò võ, tím tê lòng
Nào ai hiểu được bầu tâm sự
Lặng lẽ u hoài nỗi nhớ mong
Cơ trời thử thách mãi vào ĐÔNG
Tri kỷ thề xưa khắc tận LÒNG
Vật đổi sao dời thay thế SỰ
Vững rằng bến cũ thoả nguyền MONG.
July 7, 2019
Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội
(Đồng Cảm Tác)