thử nếu..
Nếu mình mà chẳng có nhau
Chắc trời sẽ sập, biển sâu ngút ngàn
Nếu đêm em chẳng cùng nằm
Thì chăn gối lạnh như vùng cực băng
Nếu đời em chẳng có anh
Thì không tha thiết, hết ham hố gì
Không em, anh quá não nề
Chỉ còn lay lắt ê chề tương tư
Không nhau, mưa thánh thót rơi
Nắng không xuyên lá, mây trôi vật vờ
Trời đất như cũng bất hòa
Biển dâng cuồng nộ sóng òa mênh mông
Không nhau, buồn chất chồng buồn
Mắt đờ môi nhếch chỉ còn thương đau
Không nhau trĩu nặng rĩ rầu
Chẳng còn tâm huyết, cái đầu rỗng không
Không nhau rằm cũng tối om
Trăng, mây che mất chỉ còn mưa rơi
Không nhau lòng dạ bời bời
Bần thần chợt đứng chợt ngồi không yên
Không nhau mộng gọi tên em
Như chim mất hướng tầng không mịt mờ
Không nhau không nhạc không lời
Chỉ còn đờ đẫn mù lòa héo hon
Chỉ còn ôm nỗi cô đơn
Chỉ còn chiếc bóng trên tường đen thui
Chỉ còn nuối tiếc khôn nguôi
... ...
THI YÊN ĐÌNH NGUYÊN