túy đạc (thơ tình trắc đạc)
Đời người một kiếp phiêu bồng
Lang thang khắp chốn đo hồn nước non
Say sưa với nghiệp vàng son
Tu thành chính quả héo mòn đời trai.
Rượu nào mà chẳng men cay
Nhấp một chén đắng cho say cõi lòng
U mê trong cõi tơ vòng
Cầm gương cưỡi sóng hoá rồng vũ môn.
Dựng mia dáng đứng tự tôn
Uy nghi kẻ sĩ chân chôn địa đàng
Miệng khôn phun ngọc đài trang
Tay mia tay rượu cửa quan chẳng màng.
Đứng máy như đấng ngang tàng
Dạng chân múa võ bên nàng Thuý Vân
Từ Hải chết đứng chôn chân
Còn ta TRẮC ĐẠC xả thân cứu đời.
Ai ơi thương nhớ đầy vơi
Rót thêm chén nữa cho đời thảnh thơi
Khi say cưỡi ngựa đi chơi
Quan trên chấp hết ... tiền rơi chẳng thèm.
Chửi cho bè lũ quan hèn
Khất lương ... quỵt thưởng ... lèm nhèm phần trăm
Uống đi... huynh đệ bao năm
Gặp nhau thi tửu ngắm trăng chị Hằng.
Thơ: Trần Lân
HN: 4/5/2019
Bài này đã được xem 2062 lần
|
Người đăng:
|
THI LÂN
|
|
|