Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1367)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1367)

Mộng Tình Của Em

Em hiểu để tình thôi xót xa
Chẳng mây bảng lảng lấp dương tà
Lang thang nhặt ánh ươm hè phố
Hướng tận non ngàn vọng khúc ca

Em hiểu để tình thôi nắng mưa
Bỏ đay nghiến, giận, vẩn vơ thừa
Dịu dàng khép nép bên giai ngẫu
Ngắm dãy thiên hà, hoài niệm xưa

Em hiểu để tình thôi đắng cay
Màng chi khắc khoải siết đêm ngày
Hân hoan bay bổng cùng Yêu Dấu
Quyện cánh hồn linh ngây ngất say

Em hiểu để tình thôi mộng du
Có anh sưởi ấm dưới sương mù
Thưởng vàng lá rụng, tia chiều tím
Lãng mạn không gian, nụ đắp bù

Em hiểu để tình thôi đớn đau
Rải hoa ngan ngát, đượm muôn màu
Reo thông vi vút đồi Than Thở
Cạnh thác Cam Ly, dìu bước nhau

Em hiểu để tình thôi vết thương
Xoá lam dang dở giọt sầu vương
Tay đan cuốc bộ Thừa Thiên Huế
Núi Ngự, sông Hương, trải tuyến đường

Em hiểu để tình thôi xốn xang
Lên miền sơn cước cảnh Hà Giang
Hạ Long, Bích Động, trời xanh biếc
Nghe tiếng rung rinh dạ rộn ràng

Anh hỡi! Đó là những ước mơ
Biến thành hiện thực ẩn trong thơ
Bởi năm tháng rộng sau bồi lở
Vẫn thiết tha tim dẫu tách bờ

Ôm ấp hình hài xuyên suốt canh
Hiền đôi mắt ngọc sáng soi mành
Âm cười ngọt nói lời âu yếm
Ve vuốt dỗ ngon trọn giấc lành.


July 15, 2019
Tam Muội


Anh Thấm Với Anh Say

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Êm ả, ngọt ngào tiếng của em
Tha thiết, chứa chan niềm ấp ủ
Sông xưa, bến nước một con thuyền

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Nghịch cảnh cho dầu cách trở xa
Thương nhớ, chờ mong, lời ước hẹn
Thời gian năm tháng chẳng phôi pha

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Lưu luyến dâng tràn giữa trái tim
Dẫu chỉ là mơ hay ảo mộng
Tình chàng, nghĩa thiếp vẫn mang tên

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Canh cánh cõi lòng ngập vấn vương
Trống vắng, đìu hiu, bầu giá lạnh
Bâng khuâng, thao thức dưới mây sương...

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Hai buổi tới lui nẻo cuộc đời
Thui thủi riêng mình, chân trĩu nặng
Tâm tư man mác hướng mù khơi

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Lặng lẽ em ngồi nắn nót thơ
Thỉnh thoảng trầm ngâm, gờn sóng biếc
Chập chờn, lững thững bước vào mơ...

Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Rỉ rả mưa buồn nhểu giọt khuya
Gối chiếc, chăn đơn, trằn trọc mãi
Mỏi mòn, khắc khoải tím hồn hoa...

Yêu ơi! Bốn phía mịt mù giăng
Em ghế ngồi kia bợ chiếc đàn
Thong thả, nhẹ nhàng so nắn phím
Ung dung lảy điệp khúc trăng vàng

Tiếng loang theo gió vọng về đây
Réo rắt, du dương điệp khúc hoài
Dào dạt, lâng lâng đầy chất ngất
Quỳnh ơi! Anh thấm với anh say...


16/7/2019
Nguyễn Thành Sáng

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm