cần lắm một mùa thu
Có một mùa thu rất dịu êm
Mở cửa ra nắng đã buông mềm khoảng vắng
Vội tan nhanh những nỗi niềm mặn đắng
Vơi đi nhiều nỗi sầu lắng riêng em.
Nhìn chiếc lá rơi vội vã bên thềm
Em quên đi những nỗi niềm tiếc nuối
Cuộc tình nào vừa đi vào đoạn cuối
Trả lại người vào một buổi chiều thu.
Heo may về cho em những khúc ru
Xoa dịu em những ngu ngơ khờ dại
Dù lòng em có vương buồn hoang hoải
Vì làm sao tìm của em lại ngày xưa?!
Mùa thu về mang theo những cơn mưa
Mưa ơi! Hãy gột trôi những nỗi buồn em nhé
Vì em biết chẳng bao giờ mình mạnh mẽ
Hãy ở bên em san sẻ nhé mùa thu!