thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1368)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1368)
Anh Thấm Với Anh Say
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Êm ả, ngọt ngào tiếng của em
Tha thiết, chứa chan niềm ấp ủ
Sông xưa, bến nước một con thuyền
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Nghịch cảnh cho dầu cách trở xa
Thương nhớ, chờ mong, lời ước hẹn
Thời gian năm tháng chẳng phôi pha
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Lưu luyến dâng tràn giữa trái tim
Dẫu chỉ là mơ hay ảo mộng
Tình chàng, nghĩa thiếp vẫn mang tên
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Canh cánh cõi lòng ngập vấn vương
Trống vắng, đìu hiu, bầu giá lạnh
Bâng khuâng, thao thức dưới mây sương...
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Hai buổi tới lui nẻo cuộc đời
Thui thủi riêng mình, chân trĩu nặng
Tâm tư man mác hướng mù khơi
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Lặng lẽ em ngồi nắn nót thơ
Thỉnh thoảng trầm ngâm, gờn sóng biếc
Chập chờn, lững thững bước vào mơ...
Âm vang loáng thoáng từ xa vợi
Rỉ rả mưa buồn nhểu giọt khuya
Gối chiếc, chăn đơn, trằn trọc mãi
Mỏi mòn, khắc khoải tím hồn hoa...
Yêu ơi! Bốn phía mịt mù giăng
Em ghế ngồi kia bợ chiếc đàn
Thong thả, nhẹ nhàng so nắn phím
Ung dung lảy điệp khúc trăng vàng
Tiếng loang theo gió vọng về đây
Réo rắt, du dương điệp khúc hoài
Dào dạt, lâng lâng đầy chất ngất
Quỳnh ơi! Anh thấm với anh say...
16/7/2019
Nguyễn Thành Sáng
Những Điều Em Có Thể
Đó chính những điều em có thể
Hầu vui khoảnh khắc với người Thương
Đương đầu trải nghiệm, gom kỳ tích
Luyến nhịp con tim xoá đoạn trường
Đó chính những điều em có thể
Dịu xoa nghịch cảnh khiến tim dàu
Bơ vơ nhìn tím buông triền núi
Lạnh lẽo âm thầm chuỗi nhớ nhau
Đó chính những điều em có thể
Ru anh giấc điệp mộng chiều Thu
Biến vầng dương sáng soi rực lối
Đẩy khối xám đang bám mịt mù
Đó chính những điều em có thể
Vòng ân đẫm ái nhẹ nhàng trao
Sóng yên gió lặng thuyền êm ả
Xuôi nước thong dong cập cảng vào
Đó chính những điều em có thể
Tháng ngày nhặt nhạnh phút bình yên
Vơi cơn thống khổ, trần ai nạn
Khảy khúc nghê thường mĩ mãn duyên
Đó chính những điều em có thể
Nồng nàn tha thiết trải vòm xanh
Cháy bùng ngọn lửa, hàn băng chảy
Tẩy vết ưu phiền, loang lổ tranh
Đó chính những điều em có thể
Khi đêm trăng xuống phủ quanh rèm
Mảnh hồn ngào ngạt toả hương phấn
Vấn vít niềm vương thoả khát thèm
Thành Sáng ơi hời! Phải thế chăng
Sắc yêu mầu nhiệm đã sang bằng
Chông gai sỏi đá hề nao núng
Vững vẹn thuỷ chung đến vĩnh hằng
Gói trọn tơ lòng nhờ áng mây
Vượt ngàn hải lý tận trời Tây
Về Nam sưởi ấm tình nhân ngãi
Khẳng định bóng anh giữa quả nầy.
July 16, 2019
Tam Muội