Poem logo
Poem logo

thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1388)

Tác giả: Nguyễn Thành Sáng
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1388)

Ta Với Nàng

Ta Cảm thấu tình Nàng, Nàng có hiểu?
Nặng tấc lòng, nặng trĩu nghĩa yêu đương
Lúc Chàng vui, Thiếp vui, buồn Thiếp buồn
Chặt mối chỉ tơ vương, nhiều vương vấn...

Bên gối mộng ngóng dài, dài đăng đẳng
Canh cánh hoài sâu lắng, lắng đọng sâu
Ôm khối sầu mong đợi, đợi ôm sầu
Để sớm tối đau đau, đau cứ mãi

Ta ấp ủ tình Nàng, Nàng có thấy?
Dưới hiên mờ, mờ trải phủ lên Ta
Đây mộng mị, vườn mộng ngập ánh ngà
Đó thực tại xót xa, xa xót thực

Nơi mật ngọt, chứa chan đầy chất ngất
Chỗ đìu hiu phảng phất, phất phơ hồn
Hai cõi thời mỗi cõi mỗi hoàng hôn
Nhưng một phía du dương còn phía mịt...

Yêu dấu hỡi! Bên kia bầu cô tịch
Khi mưa về rả rích dưới hàng mưa
Nàng có thầm chạnh nhớ, có ngân nga
Có da diết, lệ nhoà, thêm da diết?

Còn ở đây mênh mang trùm biển biếc
Dưới bóng chiều, bóng chiếc nghẹn chiều thu
Nỗi luyến lưu, lưu luyến hướng mịt mù
Dạ khắc khoải thẫn thờ, thờ thẫn bước

Lời hẹn ước, hẹn nguyền từ kiếp trước
Tha thiết tràn đẩy gót, gót phù vân
Khiến trái ngang, ngang trái tím Ta Nàng
Niềm tê tái loang tràn, tràn loang cảm...


28/7/2019
Nguyễn Thành Sáng



Tình Mãi Bên Nhau

Đêm tĩnh lặng, lặng nhìn mây lãng đãng
Mảnh trăng thanh soi sáng cả gian trần
Gió lách luồn man mát cõi lòng ngân
Nghe dào dạt với vần thơ, thơ đượm

Thưởng từng điệu nhẹ nhàng say, say bướm
Lụa buông lơi chân ướm thử chiếc giày
Có phải Chàng hoàng tử của thời nay
Đang mộng ước, ước ngày nên chồng vợ

Chìm cảm xúc khiến lâng lâng hớn hở
Xoá niềm đau, đau ở trái tim hồng
Đã bao chiều, chiều thả bộ ven sông
Bấy đêm tối mênh mông chừng vô hạn

Dài thao thức vết lằn sâu khắc trán
Vóc hanh hao chán nản, nản canh trường
Lệ âm thầm, thầm nghĩ mối uyên ương
Hay Nguyệt Lão chỉ hường xe đôi lứa

Duyên vạn dặm, dặm sơn khê một nửa
Cách địa cầu lời hứa lỡ làng xưa
Lạc mất nhau để giọt nước, nước vừa
Hoài loang lổ như mưa dầm mải miết

Dẫu hiện tại cuộc đời mang thua thiệt
Yêu chẳng tròn da diết, diết da thâu
Xuân cô liêu Thu héo úa đọt sầu
Đông dâu bể, bể dâu hành nắng Hạ

Nhưng nhiệt huyết, huyết dòng rơi lã chã
Kể từ đây sỏi đá há ngăn tình
Bởi thề nguyền, nguyền ánh tỏ chứng minh
Sẽ vĩnh viễn bóng hình luôn thiết thạch.


July 28, 2019
Tam Muội

Ý kiến bạn đọc

TÌM KIẾM BÀI THƠ
Nhập từ khóa:
Tìm kiếm