thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1407)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1407)
Ngày Mình Đau Em Sầu Héo Hắt
Khi không Mình bảo muốn đi nằm
Trời chợt mịt mùng bụi tối tăm
Thắc thỏm tơ vò mang trĩu nặng
Cõi lòng gợn sóng, vọng xa xăm
Cô miên lạc lõng ngắm màn đen
Chẳng biết vì sao cổ nghẹn nghèn
Thêm tảng băng hàn tê buốt lạnh
Lan tràn tâm khảm, cảm chưa quen
Bỗng nhận hung tin Mình bịnh rồi
Sững sờ thương xót ngập hồn côi
Nghỉ ngơi tịnh dưỡng mau lành nhé!
Để chí tang bồng hồ hải trôi…
Hai mùa Thu rụng nhịp nhàng qua
Chan chứa uyên ương chuỗi đậm đà
Những sáng trưa chiều đêm khắn khít
Dung hoà khuây khoả mộng thi ca
Trửng giỡn, cợt vui, nô nức đùa
Dăm lần bực dọc nổi chanh chua
Buông lời gắt gỏng vơi hờn dỗi
Thịnh nộ, phũ phàng, tình bán mua
Giày xéo con tim đến vỡ nhàu
Hững hờ ngoảnh mặt, giấu niềm đau
Bất cần, chì chiết, năng sừng sộ
Kéo úa nhành sen, khô cạn bàu
Chén đũa khua hoài lại vấn vương
Một giờ thôi gặp rót thê lương
Tương tư buồn bã, chùng se sắt
Hụt hẫng chơi vơi giữa đoạn trường…
Mảng trắng khuya nay thiếu bóng hình
Dấu yêu vạn kỷ, dạ rung rinh
Liễu buông ủ rũ, trăng rầu rĩ
Gió hỡi! Mây ơi! Nhắn tới Mình.
July 25, 2019
Tam Muội
Khuây Khoả Phút Giây...
Chợt điếng bất ngờ nhận khẩn tin
Gmail Nàng đã gửi qua nhanh
Cho hay tình trạng hiện đang bị
Cơn bệnh hổm nay trở nặng hành...
Tợ đám mây mù phủ kín giăng
Khuất che sẫm tối hết không tầng
Cả bầu bốn phía đen màu mực
Đậy kẻ, bâng khuâng, trọn bức màn...
Thơ thẩn lặng ngồi, dậy nhớ thương
Mùa xuân năm ấy gặp khu vườn
Mến nhau kết nghĩa, cùng chung dệt
Một bến trăng vàng toả ngát hương
Nàng lâng lâng cảm cũng như Ta
Suối biếc trông đêm thấy ngọn là
Đẩy áng xám ngàn trôi diệu vợi
Để vầng khuyên khuyết lộ tròn ra!
Long lanh chầm chậm phả khung mờ
Sáng rực treo trời, gợi ý mơ
Chất ngất say sưa niềm sảng khoái
Từ đây hai đứa quyện dòng thơ
Lúc ngân dào dạt viết hoàng hôn
Khi nỗi vấn vương vẽ ảnh hồn
Buổi tím thu tàn, phơi xác lá
Khuya đông buốt lạnh khãy cung đờn...
Biết bao thổn thức của con tim
Nàng đặt lên khoang, giữa bóng thuyền
Lờ lững xuôi dòng vào bát ngát
Tặng đời, tặng Mộng, tặng trao duyên
Chẳng quản nhọc nhằn với mỏi mê
Cố gom chắt mót hạt mang về
Xới vun thành luống rồi gieo xuống
Mong đợi mai nầy ngắm thoả thuê...
Yêu ơi! Liếp đất tay Nàng trồng
Giờ vượt nhánh chồi, trổ ngập bông
Trái nhỏ xanh lơ dần lác đác
Nhìn vui Nàng nhé! Khoả khuây lòng...
9/8/2019
Nguyễn Thành Sáng