thơ hoạ nguyễn thành sáng & tam muội (1410)
Thơ hoạ Nguyễn Thành Sáng & Tam Muội (1410)
Cảm Tấm Tình Chung
Chiều kia âm ĩ nhức tiền đình
Rã rượi vóc ngà úa dáng xinh
Đầu nặng xoay mòng luôn ợ ói
Bần thần thoi thóp nợ ba sinh
Vật vã mê man giấc bập bồng
Cuốn vòng vực thẳm giữa mênh mông
Như đèn khắc lụn, tia đom đóm
Chỉ thoảng vi vu rớt nụ hồng
Thuốc đắng đưa vào ngất ngưởng thêm
Thái dương tê buốt, óc càng rêm
Khắp người quằn quại trên giường bịnh
Mạch máu, buồng tim, thân nhũn mềm
Trăn trở canh tư nhớ bạn hiền
Ráng gồng hơi thở, gắng ngồi biên
Gửi anh vài chữ, vơi lo lắng
Nguệch ngoạc chẳng nên rót muộn phiền
Sáng nay tâm trí đỡ hơn nhiều
Vào dòng thơ hoạ thoáng đăm chiêu
Cảm thương bóng nhạn đang thờ thẫn
Bởi vắng tình chung rũ cánh diều
Da diết tâm tư nhợt nhạt màu
Dấu Yêu ơi hỡi! Xót lòng đau
Thuyền xuôi biển cả gặp ghềnh đá
Gió quật sóng dồn ngã ngọn lau
Bệnh tử lão sinh sắp đặt rồi
Phù vân một kiếp nhịp nhàng trôi
Mình ơi xem nhẹ mà vui sống
Trăng ửng trăng tàn trăng sẽ phôi.
August 9, 2019
Tam Muội
Khoảnh Khắc Cuồng Phong
Có mưa mới thấy quý trời trong
Có ngát xanh um mới ửng hồng
Có bóng lững lờ đang lảo đảo
Mới lòng tưởng nhớ một dòng sông...
Những độ không gian gió chẳng cuồng
Sớm chiều xuôi ngược chảy về phương
Lăn tăn chút gợn say hồn nước
Nhìn bức tranh treo vẽ mộng thường
Đò đưa chở khách tới lui ngang
Thuyền nhỏ, tàu to hướng dặm ngàn
Êm ả, thong dong bầu thế sự
Mặc cho biến đổi, cạn rồi dâng!
Bất chợt hôm qua ngọn trở mình
Rú gầm xoáy mạnh giữa tầng trên
Xé tan tĩnh lặng khung trời rộng
Phủ chụp, âm u, sấm sét rền
Bình yên bỗng chốc dậy lo âu
Thấp thoáng gần xa tụ ánh sầu
Hối hả lẹ tìm nơi đậu tránh
Phong ba vùi dập đẩy chìm sâu...
Cõi tạm phù vân lắm chuyển quay
Khi vui cánh đậu, lúc buồn bay
Khi trăng lóng lánh, khi mờ khuyết
Lúc nắng hanh hao, buổi buốt dầy
Nàng ơi! Cứ thản nhiên bình lặng
Há bận làm chi dãy sóng cồn
Khoảnh khắc dâng trào muôn vỗ dập
Cũng rồi quang đãng trải đầu non...
10/8/2019
Nguyễn Thành Sáng