tình vờ Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
TÌNH VỜ. . . TÌNH VỜ KHÉP LẠI LÀ XONG. LUYẾN LƯU CHUA CHÁT ĐAU LÒNG THÊM THÔI. TRỜI BAN VAI DIỄN ĐƠN CÔI. HẾT DUYÊN CỐ GẮNG CẢ ĐỜI BẰNG KHÔNG. . . Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt. Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực - TP.... |
virus covid Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
VIRUS COVID. Ngày xưa. . Chung chiếc xe lam. Để rồi trắc trở. Ngàn năm nhớ hoài. Giờ ngồi. . Chung chiếc máy bay. Sợ nhiễm covid. Lo ngày sợ đêm. . Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt. Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực -... |
bến tre Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
BẾN TRE. . . Bến Tre chẳng thấy tre đâu. Chỉ toàn dừa nhãn mãng cầu chôm chôm. Thủy sản cá thiều cá cơm. Núi rừng không có Giồng Trôm sông nhiều. . . Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt. Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung Trực -... |
chim trắng mồ côi Tác giả: Trần Hoàng (Vcdz382)
Nhớ người tên Thảo họ Dương. Như cây nhớ gió, như vườn nhớ trăng. Cá kia nhớ lội thung thăng. Còn ta nhớ biết đãi đằng cùng ai? Thôi thì ta cứ on-line. Nghe đi nghe lại cái bài mồ côi. Hai đầu nỗi nhớ xa xôi. Khác nào chim... |
đại dịch Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
ĐẠI DỊCH. Ta khôn chưa chắc gì địch dại. Địch dại sao đại dịch tràn lan ? Nhân loại chiến thắng Sars , Than *. Covid gieo rắc gian nan kiếp người ! Lòng người thâm độc quá trời ! **. Làm cho trần thế tơi bời nhiễu... |
phiêu bồng Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
YÊU YẾU ÔM ỐM. . . CHƯA YÊU CẢM GIÁC CÔ ĐƠN. YÊU RỒI MẤT SỨC XANH DỜN ỐM NHÔM. BỞI VÌ YẾU YẾU DO ÔM. CÀNG YÊU CÀNG YẾU CÀNG ÔM CÀNG GỒM. . . VẬY NÊN KHÔNG MUỐN GẦY CỒM. DỪNG KHÔNG YÊU NỮA KHỎI ÔM KHỎE LIỀN. TỊNH TÂM... |
rừng thu Tác giả: Thái Thăng Long
9-1997. Nắng còn vương. Sương trắng còn vương. Gió thổi mãi. Hồn hoang đèo dốc. Quân reo bên chốt ngàn sông Bạc. Hoa lau trắng ngời. Bom lấp vùi lối đi... Rừng thu. Âm âm tự tình của bạn. Hỡi người đâu để em hát? Mây chiều... |
yêu yếu ôm ốm Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
YÊU YẾU ÔM ỐM. . . CHƯA YÊU CẢM GIÁC CÔ ĐƠN. YÊU RỒI MẤT SỨC XANH DỜN ỐM NHÔM. BỞI VÌ YẾU YẾU DO ÔM. CÀNG YÊU CÀNG YẾU CÀNG ÔM CÀNG GỒM. . . VẬY NÊN KHÔNG MUỐN GẦY CỒM. DỪNG KHÔNG YÊU NỮA KHỎI ÔM KHỎE LIỀN. TỊNH TÂM... |
cơm – phở Tác giả: Nguyên Hữu
CƠM – PHỞ. Thế gian này lạ lắm. Chán cơm thèm phở nhiều. Nhưng chết lại vẫn yêu. Món cơm thường tẻ, nhạt... Sống đời hay khao khát. Những bát phở thơm ngon. Cứ tươi rỏn tươi ròn. Ăn là thèm ăn mãi... Chết chẳng tự... |
182. nắng và gió Tác giả: Huỳnh Ngọc Anh Kiệt
Sương buông xuống ! Nắng chiều buồn dần tắt. Nên muôn đời. Màu sắc sẽ nhạt phai. Gió rong chơi. Không thể ai buộc lại. Nên ngàn năm. Hương vẫn mãi bay hoài. Tác giả : Huỳnh Ngọc Anh Kiệt. Địa chỉ : 211 Nguyễn Trung... |