mùa xuân có em Tác giả: Nguyễn An Đệ
Xuân năm nay đẹp quá! Cúc mai đào vây quanh. Em về như nắng tỏa. Niềm vui tràn trong anh. Ánh mắt nào long lanh. Như tình em sâu thẳm. Môi em cười xinh lắm. Rạo rực cả trời xanh. Xuân năm nay đẹp quá! Miên man từng... |
người đi tìm hoa Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Tôi đi tìm hứng mai vàng. Hoa vừa mới nở đã tàn còn đâu. Mùa xuân nước chảy chân cầu. Tìm hoa bỗng nhặt nỗi sầu mênh mông. Tôi đi tìm hứng hoa hồng. Nụ hoa đỏ thắm bềnh bồng hơi sương. Vườn ai kín cổng cao tường. Tìm hoa... |
nha trang yêu thương Tác giả: Trần Thị Thanh Dung
Nha Trang non nước hữu tình. Hữu duyên tương ngộ cho mình bên nhau. Hòn Tre thơm ngát hàng cau. Trong ngần con nước chuyến tàu ra khơi. Lời ai khẽ gọi mình ơi. Yêu sao ánh mắt ngọt lời người thương. Hòn Chồng Hòn Vợ... |
nhớ anh Tác giả: Trần Thị Thanh Dung
Góc phố chiều nghe thương nhớ về ai. Anh đã đi năm tuần dài xa cách. Ly cà phê giọt mưa buồn tí tách. Em một mình vanh vách tiếng cô đơn. Chiều vắng anh đường phố bỗng dài hơn. Con bướm xinh vờn quanh giàn hoa tím... |
nhớ mẹ ngày về Tác giả: Nguyễn An Đệ
Đường vào đại học xa xôi. Mẹ dìu con bước thỏa rồi ước mong. Nhớ thương lệ cứ tuôn dòng. Ngày về sao Mẹ đành lòng vắng xa! Mẹ là câu hát ngân nga. Cho con vững bước bôn ba dặm trường. Âm thầm một nắng hai sương. Cho con... |
nhớ mùa khai giảng Tác giả: Nguyễn An Đệ
Tháng 9 về thoảng cơn gió heo may. Trời bỗng xanh gợi thương ngày kỷ niệm. Cô bạn tôi môi tươi cười chúm chím. Thuở học trò màu mực tím còn vương. Tháng 9 về nghe quá đỗi thân thương. Tiếng trống vang sân trường... |
nhớ quê Tác giả: Nguyễn An Đệ
Thu đã về miên man trên khắp phố. Nắng nhạt nhòa, mưa đổ, lá vàng rơi. Lòng dạt dào bao khắc khoải chơi vơi. Xa quê rồi người ơi ai có nhớ. Thu gợi thương tiếng yêu đầu bỡ ngỡ. Thương tuổi hồng mùi sách vở còn thơm... |
nơi đến một tình yêu Tác giả: Nguyễn An Đệ
Mình đã đi bao xa rồi em nhỉ. Lối quen này anh chỉ có em thôi. Con đường xưa bao sông suối núi đồi. Dù trắc trở vẫn chung đôi cùng bước. Mình đã vui qua bao mùa xuân trước. Cũng khi buồn như con nước mùa đông. Cõi... |
núi cô tiên Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Khi đôi mình dừng ngắm núi Cô Tiên. Vầng mây bạc đã trôi dần, xa lăng lắc. Tiên nữ xõa tóc giữa trời ngân tiếng hát. Năm tháng rì rào... Vọng sóng biển khơi. Nếu lỡ vắng em rồi. Anh chỉ còn là giọt nắng chơi vơi. Lang... |
phiếm luận về yêu Tác giả: Thanh Trắc Nguyễn Văn
Khi yêu. Tôi bỗng thành người lớ ngớ. Mọi người cười tôi. Nhưng họ cũng đều lớ ngớ. Khi yêu! Có nhiều người càng yêu. Càng lớ ngớ! Và càng lớ ngớ. Họ càng yêu! Sỏi đá bỗng dỗi hờn. Khi bỗng lớ ngớ. Bỗng yêu! Quỷ sứ... |