tuy nhiên Tác giả: Bùi Giáng
Tuy nhiên em có mặc quần. Mà không ắt hẳn là quần thật xinh. Nếu như em chẳng mặc quần. Thì ông trời ắt càng mừng rỡ hơn. Kể ra lúc em còn bé. Mới lọt lòng ra. Trăm năm trong cõi người ta. Thì khi đó quả thật là em... |
màu thanh thiên mở Tác giả: Bùi Giáng
Một phút nữa thôi. Và màu sẽ mất. Suối sẽ xa đồi. Như mây xa đất. Một trang cũ kỹ. Mới lại một lần. Linh hồn giản dị. Bờ cõi thanh tân. Em sẽ đi đâu. Với đời đi mất. Tờ giấy phai màu. Hồng kia có thật. Máu ở vành... |
anh lùa bò vào đồi sim trái chín Tác giả: Bùi Giáng
Anh lùa bò vào đồi sim trái chín. Cho bò ăn cỏ giữa rừng sim. Anh nhìn lên trời xanh đỏ chín. Anh ngó bốn bề cây lá gió rung rinh. Anh nằm xuống để nhìn lên cho thỏa. Anh thấy lòng mở rộng đón trời xanh. Chim ngây... |
áo xanh Tác giả: Bùi Giáng
Lên mù sương, xuống mù sương
Bước xa bờ cỏ xa đường thương yêu
Tuổi thơ em có buồn nhiều
Thì xin cứ để bóng chiều đi qua
Biển dâu sực tỉnh giang hà
Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh .
1926 - 1998 |
chiều Tác giả: Bùi Giáng
Em ngó buổi chiều buồn có phải. Buồn cũng như buồn những buổi chiều xưa. Tròng con mắt đã mỏi mòn có phải. Sắc của trời hương của đất lưa thưa. Những nhịp bước bên đường còn dội mãi. Vang về đâu không vọng lại hồi âm... |
giòng sông Tác giả: Bùi Giáng
Chiều bên lá lung lay vàng cửa khép. Bóng trời sa trùm phủ tiếng em cười. Vườn cỏ lạnh hoa buồn không nói xiết. Bước chân dừng nghe rã lệ hai nơi. Lời hẹn ước em nghiêng đầu tóc xõa. Để than van sầu thiên cổ theo nhau... |
cây cỏ dậy thì Tác giả: Bùi Giáng
Em đi cây cỏ dậy thì
Ngày xuân vô lượng cùng đi lên đường
Trùng lại giây phút phố phường
Niềm vui quá khứ phi thường hồi sinh |
ðêm chiêm bao Tác giả: Bùi Giáng
Màu xanh trút giũ tay vàng
Biển đêm náo động nằm ngang nghe trời
Mộng cuồng nhớ một người thôi
Dọc dừa kiêu hãnh làn môi nhu mỳ
Hình dung chớp nhoáng chân đi
Cầu rung động nhịp sương thì thầm gieo |
ðêm lục tỉnh Tác giả: Bùi Giáng
Những điều trông thấy mà ra
Chiêm bao nghi hoặc hằng nga trên trời
Buồn như chết ở giữa đời
Từng dêm lục tỉnh xa vời từng đêm
Gặp ông Khổng Tử bên thềm
Gặp bà Khổng Tử trang nghiêm nụ cười. |
kể chuyện Tác giả: Bùi Giáng
Kể lại chuyện rằng năm đã cũ. Đã bao giờ một bận muôn năm. Em nhớ chuyện rằng xưa lỡ dở. Diều đứt dây trẻ cũng cầm bằng. Kể lại chuyện rằng dù sao nữa. Nguồn xưa sóng lạc nước tiêu dao. Mắt khép mi sầu không lệ nữa... |