ăn mặc nâu sồng. Tác giả: Bùi Giáng
Thấy nàng ăn mặc nâu sồng
Bỗng mơ tưởng tới ruộng đồng hoang liêu
Lầu xanh dứt nhịp phù kiều
Tà xiêm bạo động tư triều giậy cơn
Nâu sồng ăn mặc sớm hôm
Ðêm nằm ngó nguyệt sáng dòm song the. |
đêm lục tỉnh Tác giả: Bùi Giáng
Những điều trông thấy mà ra
Chiêm bao nghi hoặc hằng nga trên trời
Buồn như chết ở giữa đời
Từng dêm lục tỉnh xa vời từng đêm
Gặp ông Khổng Tử bên thềm
Gặp bà Khổng Tử trang nghiêm nụ cười. |
hãy vô ngôn Tác giả: Bùi Giáng
Giập đầu vái tạ cô nương đẹp
Dám hỏi bao giờ có đẹp hơn
Miệng ngọc cười xòa lên tiếng đáp
Rằng xin các hạ hãy vô ngôn. |
em mọi ơi Tác giả: Bùi Giáng
Chiều nay anh làm thơ
Chẳng còn hay như trước
Suốt một tháng
Viết không được một câu
Thì lấy đâu ra thơ
Mà tặng em cho được
Tặng một câu cũng chưa đủ
Thì lấy đâu bốn câu
Cho đủ một bài. |
ai đi tu Tác giả: Bùi Giáng
Trời sầu đất muộn thế ru. Ban đầu em đã đi tu vội vàng. Chân trời oán hận tràn lan. Lỗi từ phương trượng u hàn niềm hoa. Bây giờ ngó lại người ta. Gẫm rằng thiên hạ ai là đi tu. Trích trong tập Mùa thu trong thi... |
riêng mình Tác giả: Bùi Giáng
Mặc người
mưa Sở mây Tần
Riêng mình gìn giữ
một lần đầu tiên
Thưa em! chín nẻo
thuyền quyên
Chờ em chín chục
thiều nhiên quang nhòa |
gà gáy sáng Tác giả: Bùi Giáng
Gà gáy sáng, năm rưỡi giờ. Giờ sáu rưỡi, ngồi làm thơ. Tính tình di dưỡng mộng mơ điều hòa. Phiền khúc nghiệt, phá nguyệt hoa. Càng thêm hoa nguyệt thiết tha càng càng. Não nùng phong vận tân hoan. Phu mỳ ngậm đắng dịu dàng... |
mộng Tác giả: Bùi Giáng
Hoàng hôn cơn mộng tháp tùng. Từng vô duyên gọi bóng nùng diễm qua. Anh về từ cuối nguyệt hoa. Nhìn em như mộng mị xa xa dần. Em đi sương bóng vô ngần. Nhìn anh như ngó một lần người điên. Về sau ký ức trược phiền. Làm sao... |
thiên thanh là là Tác giả: Bùi Giáng
Đế vương ở tít thâm cung. Hai bên tường đá song trùng uy nghiêm. Một hàng cây bóng thần tiên. Dập dìu ở giữa khuôn viên thêu thùa. Bé con bốn đứa nô đùa. Một trai ba gái bốn mùa chạy quanh. Đế vương kỳ bí thập thành. Làm thơ... |
rong chơi Tác giả: Bùi Giáng
Ngao du tuế nguyệt thập thành
Nắng mưa chìm nỗi đã đánh lâm ly
Hoàng hôn vĩnh dạ thuận tùy
Bình minh tái tặng nhu mỳ cho em. |