bến giai nhân Tác giả: Hồng Dương
Ai nức nở cung trầm não nuột. Vọng hoài lang điệu buốt tình thâm. Để ai mãi cứ âm thầm. Cho ai tủi hận buốt bầm dạ tâm. Cung trầm quá sao nhâm nhi mãi. Để hồn ai tê tái nát tàn. Tình tan đời đắng muôn ngàn. Cho vơi sầu... |
bến giang đầu Tác giả: Hồng Dương
Đêm chầm chậm tựa mình lên cành liễu. Trăng nhẹ nhàng tay níu đọt sóng lan. Anh bơ vơ đi dưới bóng sương tan. Nghe cơn gió ngập tràn mùi hương tóc... Đêm nũng nĩu sẻ sờ lên mắt ngọc. Làn mây mềm vuốt dọc khóe mi... |
bên giếng cổ có cô thôn nữ Tác giả: Hồng Dương
Bên giếng cổ bóng cô thôn nữ. Gam màu thêu lữ thứ tuyệt trần. Hương hoa mang mác mênh mang. Đôi môi mọng chín gót màn ngó sen. Đáy giếng cổ ánh lên gương nước. Bóng dáng em vuốt ngược sắc màu. Da em trắng nõn trăng... |
bến khát Tác giả: Hồng Dương
Nghiêng nghiêng nước thở than giếng ngọc, đàn bướm vàng đậu dọc bên mương. Lã lơi cỏ mọc bên đường. Bờ be hoang phế tơ vương nỗi sầu... Cái cầu nhỏ bên lầu Vọng Nguyệt. Bến Ông Trăng đẹp tuyệt trần đời. Bàn tay lẽ bóng... |
bến không Tác giả: Hồng Dương
Trăng buồn một bóng nhỏ dòng châu. Gió thổi từng cơn buốt lạnh đầu. Sông lòng sóng vỗ chao làn bọt. Bến dạ thuyền neo giữa bãi dầu. Triều lên ngập hết nhân hồn nổi. Lá rụng rơi đầy nghĩa vía sâu. Xuân về chẳng thiết tình... |
bên khúc ô kiều Tác giả: Hồng Dương
Tháng bảy về trời bổng đổ mưa ngâu. Cầu Ô Thước hai đầu trông mắt nhớ. Mối tình xưa ai vô tình buông lỡ. Ngưu Lang ơi !... Chức Nữ mỏi mong chờ. Thu lại thu trời mát giọt sương mơ. Cánh hoàng hạc chở thơ bay trong... |
bẽn lẽn Tác giả: Hồng Dương
Trăng treo ở đỉnh núi chon von. Lọt xuống hồ thơ bóng trẵn tròn. Mạc khách say sưa thòng sợi ý. Tao nhân hí hửng vón vàng son. Cá bơi đớp đớp loanh quanh đảo. Sống vỗ tưng từng đụng đậy hòn. Bóng nguyệt tơ hơ bày dáng vẽ... |
bên mộ cha con khóc ! Tác giả: Hồng Dương
Lòng nặng trĩu nghe hồn xa vắng. Nỗi đơn côi ngấm đắng tâm can. Cha ơi ! khóc thảm chiều tàn. Thiết tha nỗi nhớ bàng hoàng đau thương . Thương cha lắm lạnh sương nấm mộ. Xót xa lòng tủi hổ đời con. Hỏi trời chữ hiếu... |
bên mộ cha ngày cận tết Tác giả: Hồng Dương
Tết lại đến con đi thăm mộ. Bóng chiều sương cổ độ sầu rơi. Khói nhang mờ mit chơi vơi. Thoảng hồn con lặng rã rời lòng thương…. Xa cách biệt màu sương hương khói. Hồn Cha đâu không nói sao Cha ?... Đất ơi !... sao mãi... |
bến này bến nọ Tác giả: Hông Dương
Mờ nhân ảnh hồn mờ sương khói. Sương mắc giăng nơi cõi hư vô. Bóng hình xưa đã vàng khô. Cho hồn bay bổng điểm tô vô thường... Ân với ái mãi vương trời định. Da thịt rồi phải dính mãi thôi. Luân thường đạo lý đấy... |