được thân mình Tác giả: Hoanghoon
ĐƯỢC THÂN MÌNH. Thơ hoanghoon. (Ngũ độ thanh – bát vận đồng âm). Người đi rải phúc đẹp ân tình. Cám cảnh thương đời, vẫn đẹp xinh? Hụt hẫng hoang lòng đâu khỏi tính. Bằng không rỗng trí tỏ sao hình. Trần gian chỗ kiếm còn... |
em đang chờ Tác giả: Sương Anh
Em đang ngồi chờ anh. Bên góc đồi im vắng. Một mình trong thinh lặng. Cảm thấy quạnh hiu đời. . Đôi môi vắng tiếng cười. Người đâu sao không tới. Có hay em mãi đợi. Trong lo lắng hoang mang. . Bao giờ thì anh sang... |
em giã vờ Tác giả: Trần Minh Hiền
EM GIÃ VỜ. Nhốt tình cảm. Em giã vờ. Làm lãnh đạm. Nhốt tình yêu. Em lãng đãng. Với sáo diều. Nhốt khao khát. Em lạc loài. Cùng nốt nhạc. Nhốt thời gian. Em buồn bã. Với bẽ bàng. Trần Minh Hiền Orlando ngày 1 tháng 7... |
gặp gỡ đầu xuân Tác giả: NGUYỄN THÁI CƠ
GẶP GỠ ĐẦU XUÂN. Gặp gỡ nhau đây quả tuyệt vời. Vui cùng xướng họa ý thơ chơi. Mài nghiên chấp mực gieo vần đức. Thả vận buông câu cấy chữ đời. Chúc chị gia đình luôn hạnh phúc. Mừng chàng đạo nghĩa chẳng hề vơi. Cùng... |
giấc mộng liêu trai Tác giả: Phạm Hoàng Tuyên
Trả em về với đêm vắng chơi vơi. Với ảo ảnh như làn sương ánh khói. Trả em về cùng bao điều chưa nói. Để tim tôi mê ngủ giấc yên lành. Đã đôi lần em ẩn hiện mong manh. Tôi thắc thỏm âu lo ngày tan biến. Em sẽ đi mà không hề... |
giận Tác giả: Hoài Vân
Đến nhà cửa đã đóng rồi. Biết em trong đó còn tôi ngoài này. Chuông reo bài hát buồn thay. Gọi em điện thoại trên tay tôi cầm. Thế là đã đủ hai lần. Em không bắt máy tình câm nín rồi. Viết lên trên giấy vài lời. Nhét... |
giận chồng(họa loạn vận) Tác giả: Chưa Biết
Sao đành quên cái nghĩa phu thê ? Biền biệt người đi chẳng trở về. Anh hưởng sang giàu nơi phố thị. Em cam cảnh khổ ở miền quê. Vợ con tình cảm anh xem nhẹ. Bồ bịch ái ân đối nặng nề. Chọt nghĩ lòng em buồn quá đổi. Giận... |
giao mùa Tác giả: Peter Hy Tấn
Có chút sương mai đọng lá cành. Se se lành lạnh buổi bình minh. Như nhung nhớ bướm ong mùa hạ. Giao mùa; sương đọng cả vai anh. Có chút nắng sang tìm cỏ thắm. Hạt khiết thuần mắt đầy tình cảm. Hòa quyện trong trưa đầy... |
giọt sương Tác giả: Phùng Quang Thuận
Em liếc mắt ta tan thành sương khói. Sa xuống trần ai lạc lối giữa đời. Buồn mang mang chôn giấu vào cỏ nội. Lén nhìn em đôi mắt ngọc rạng ngời. Em - Hồ Thu ,mắt xanh màu ngọc bội. Ta - khói sương phiêu dạt bốn phương... |
giọt tình sầu Tác giả: Phùng Quang Thuận
Khi tôi chết nguyện thành sương trắng. Chìm mắt em Hồ - Thu – Đêm – Trăng. Trầm đáy nước khối tình câm lặng. Em không hay, trần gian không hay. Tan vào em ngàn thu mưa bay. Chảy vào tim giọt tình điên dại. Lặng theo ai đến... |