ngày ấy ta về Tác giả: Tiền Giang
Mây trắng trải theo giải nắng hè. Cánh đồng lúa chín ánh vàng hoe. Hướng nẻo về làng chân dạo bước. Áo vét quần tây thật chỉnh tề. Lũ trẻ chăn trâu ngơ ngác ngó. Hỏi ta rằng: lão muốn về đâu. Chúng đâu có biết quê ta... |
ta lại tìm ta Tác giả: L
Trong gió heo may. Chiều thu man mác. Nhớ ai lá úa. Sầu rụng rơi đầy. Gió vọng sầu mây. Trăng ngơ ngẩn đợi. Đường xa còn đó. Lối cũ buồn hơn. Mỗi lúc hoàng hôn. Mắt huyền lơ đãng. Chiều thu nhạt nắng. Bơ vơ ngõ... |
thế gian và ta Tác giả: Nguyenthitehat
Thế gian thu hẹp lại. Còn ta và nỗi đau. Trong đêm khuya cô quạnh. Trên trời một vì sao. . Ta đưa tay muốn hái. Vì sao mọc trên cao. Xem mệnh ta có khổ. Như người đời thường rao. . Ta soi gương đối... |
vì ta có nhau… Tác giả: Tiểu Vũ Vi
Vì ta có nhau…. Vì em có anh…. Nên xuân xanh nồng nàn thơm hoa nắng. Vườn yêu mở ngõ cây cỏ hồi sinh. Năm tháng khó nhọc không còn đơn vắng. Đời bỗng ngọt ngào chan chứa hương tình. Vì anh có em…. Nên hạ hồng không còn... |
ta là tình yêu Tác giả: Sc
Đừng chạy trốn ta. Đừng chống lại ta. Ta mạnh mẽ lắm. Sẽ chẳng buông tha. Ta đến bất ngờ. Ra đi đột ngột. Đừng đợi đừng chờ. Cũng đừng sửng sốt. Ta không màu sắc. Hình dạng dung nhan. Nhưng khi ta tới. Tình cảm ngập... |
tạ cho hoa trà Tác giả: Yên Đỗ
Có khách cho ta một chậu trà. Ta say, ta chẳng biết là hoa! Da mồi tóc trắng ông già nhỉ, áo tía đai váng, chú đấy a? Mưa bụi những kinh phường xỏ lá, gió to, luống sợ lúc rơi già. Lâu nay ta chỉ xem bằng mũi, đếch có... |
tạ từ phố biển Tác giả: Nguyễn Hoàng
Sẽ là thế, ngày mai tôi đi. Bỏ lại sau lưng biển sóng ầm ì. Cùng những vách đá lặng câm không nói. Và những con thuyền giong buồm ra khơi. . Tôi trở về với thành phố của tôi, hà Nội đó sau nhiều ngày xa vắng. Tôi... |
ta vẫn còn nhớ Tác giả: Cát Biển
Ta nhớ lắm chiều Ba Mươi năm ấy. Mặt biển đầy thuyền, đạn bắn loạn lung. Ba Mươi Tháng Tư mưa chùng nức nở. Mưa khóc cho mình, hay trời khóc quê hương? Chiều Ba Mươi tủi hờn giông tố. Cả một dũng đoàn lầm lũi chia ly... |
tạ từ thân xác Tác giả: Võ Phiến
Ta đến từ đâu, đâu biết được. Đến đây được biết có Mình thôi. Gặp nhau từ thuở ban sơ ấy. Quấn quít nhau không một phút rời. Tiền thân dù có dù không có. Ta có Mình khi ta có đời. Có Mình, ta có luôn trời đất. Đã tuyệt vời... |
ru ta, ru người Tác giả: Duyên Anh
Tặng thầy Nhất Hạnh. Ngủ ngoan, thôi hãy ngủ ngoan. Sáng chưa hạnh phúc đã oan nghiệt chiều. Ta trên sầu đạo buồn thiu. Mịt mù cõi đến, đìu hiu cõi về. Ru em nghiệp chướng não nề. Ru anh trái đắng đam mê vừa tàn. Ngủ ngon... |