với bàn tay ấy Tác giả: Xuân Diệu
Với bàn tay ấy ở trong tay, tôi đã nguôi quên hận tháng ngày, một tối trăng cao gieo mộng tưởng. Vào lòng gió nhẹ thẩn thơ bay. Một tối bầu trời đắm sắc mây, cây tìm nghiêng xuống cánh hoa gầy. Hoa nghiêng xuống... |
vô biên Tác giả: Xuân Diệu
Như kẻ hành nhân quáng nắng thiêu, ta cần uống ở suối thương yêu;. Hãy tuôn âu yếm, lùa mơn trớn, sóng mắt, lời môi, nhiều-thật nhiều ! Chớ nên tiết kiệm, hỡi nàng tiên ! Ta được em chăng, lại mất liền :. Với bạn... |
vội vàng Tác giả: Xuân Diệu
(Tặng Vũ Đình Liên). Tôi muốn tắt nắng đi. Cho màu đừng nhạt mất;. Tôi muốn buộc gió lại. Cho hương đừng bay đi. Của ong bướm này đây tuần tháng mật;. Này đây hoa của đồng nội xanh rì;. Này đây lá của cành tơ phơ... |
xa cách Tác giả: Xuân Diệu
Có một bận, em ngồi xa anh quá, anh bảo em ngồi xích lại gần hơn. Em xích gần thêm một chút; anh hờn. Em ngoan ngoãn xích gần thêm chút nữa. Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã. Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây !"... |
xuân đầu Tác giả: Xuân Diệu
Tặng Hồ Cũ. Trời xanh thế ! hàng cây thơ biết mấy ! Vườn non sao ! đường cỏ mộng bao nhiêu, khi Phạm Thái gặp Quỳnh Như thuở ấy, khi chàng Kim vừa được thấy nàng Kiềụ. Hỡi năm tháng vội đi làm quá khứ ! Trở về... |
yêu mến Tác giả: Xuân Diệu
Bao nhiêu sầu, ôi sầu biết bao nhiêu, khi yêu tình, khi theo mãi tình yêu ! Một phút gặp thôi là muôn buổi nhớ, vài giây trông khơi mối vạn ngày theọ. Mộng bay chơi nhằm một buổi trời chiều, gặp tóc biếc : tưởng sắc... |
xuân không mùa Tác giả: Xuân Diệu
Một ít nắng, vài ba sương mỏng thắm, mấy cành xanh, năm bảy sắc yêu yêụ. Thế là xuân. Tôi không hỏi chi nhiềụ. Xuân đã sẵn trong lòng tôi lai láng. Xuân không chỉ ở mùa xuân ba tháng;. Xuân là khi nắng rạng đến tình... |
gặp gỡ Tác giả: Xuân Diệu
Buổi chiều hôm ấy đáng muôn hôn, hôn gió hôn mây với cả hồn. Hôn cái khúc đường, hôn cả bóng. Hàng cây xanh biếc dưới hoàng hôn. Dun dủi làm sao thế, hỡi em. Chiều nay em khoác áo trăm duyên. Em đi đôi dép xinh đơn... |
kỷ niệm Tác giả: Xuân Diệu
Ôi ngắn ngủi là những giờ họp mặt ! Ôi vội vàng là những phút trao yêu ! Vừa nắng mai sao đã đến sương chiều ? Em hờ hững, để cho lòng anh lạnh. Em có nhớ một buổi chiều yên tịnh. Chúng ta chìm trong một biển ái... |
lưu học sinh Tác giả: Xuân Diệu
Một tiếng cò qua trong gió mau. Đưa hồn nhớ cảnh đã phai màu. Từ năm giống ái vừa gieo hạt. Cho đến bây giờ mộng chín sau. Khi ấy lòng xanh mới đón tình. Rảo trường ngăn ngữ kín vườn xinh. Chàng trai nhỏ nhẹ, tôi khi... |