lãng quên Tác giả: Sen Lý
Lãng Quên. Dạo này mình bận lắm. Không rảnh để đi chơi. Hôm nay ngày hội cuối. Cũng không đi được rồi. Mình bận nhiều lắm nhé. Bận học cùng các con. Bận vui cùng đồng nghiệp. Bận cất tiếng cười giòn. Bận rất là... |
vắng lặng Tác giả: Phạm Thanh Hà
°°°°° VẮNG LẶNG. °°°°°°. Phạm Thanh Hà. ̀. Giữa chốn buồn xưa lặng trở mình. Ru đời não nuột lúc mờ thinh. Trời dâng nỗi tủi trên đường mộng. Bão dập niềm đau dưới nẻo tình. Đưa... |
lặng thầm Tác giả: Mr.Smile
Mà ai mỏng mảnh vai gầy
Lặng thầm che nón qua đây, lặng thầm.
Thoáng nhìn bỗng thấy rưng rưng
Hình như người ấy đã từng, hình như… |
lãng du ca Tác giả: Phạm Thanh Hà
LÃNG DU CA. 🌾🌺🍂🍃🌲. Hát tặng dâng đời khúc nhạc mơ. Bên trời bát ngát mãi vần thơ. Chờ gió xôn xao bầy én gọi. Vẩy nắng mùa thưa tiễn sương mờ. Ta viết lời tình lãng đãng trôi. Cho nụ hồng... |
khoảng lặng Tác giả: Lê Cảnh Tiến
KHOẢNG LẶNG. Giấc ngủ vào đêm mãi chập chờn. Em về giữa giấc mộng còn đơn. Bờ môi cháy bỏng vừa khêu gợi. Khoảnh mắt cuồng si lại dỗi hờn. Chẳng lẽ không mùi như nước nhạt. Hay là thiếu vị... |
quê lạng tôi. Tác giả: Sen Lý
Quê Lạng tôi. Có ai biết đến Lạng sơn? Sông Kỳ Cùng chảy mên mơn Thị thành, lên đỉnh Mẫu Sơn du hành, biết bao lữ khách thịnh tình ghé thăm, nàng Tô Thị đứng ngóng trông, bên thành nhà Mạc chờ chồng năm... |
lãng tử sầu Tác giả: Trần Thế
Ta nhận là ta lãng tử sầu
Bao mươi xuân tròn đã bạc đầu
Từ nay ra đường mắt không liếc
Nhìn thẳng cô đơn thấy nhạt màu |
người lãng du Tác giả: Cong Chinh (CH2)
Người lãng du. Lãng du ta qua hơn nưả thế kỷ. Ngày nhìn đời, tối lai nhìn bóng trăng. Ngày mải vui quên luôn cả chị hằng. Tối về ngó chị luôn vui không giận. Là lãng du bà con mình ngứa... |
tình lãng tử Tác giả: Lê Cảnh Tiến
TÌNH LÃNG TỬ. (Nđt-ltvt-ntvv). Lãng tử đêm về lại đắm mơ. Nhìn quanh lạnh bởi đám sương mờ. Tâm sầu trỗi sóng ru hồn biển. Ý cảm khơi lòng dỗ cội thơ. Bỏ những lời đêm nằm chết lặng. Vùi bao... |
dấu lặng buồn Tác giả: Lê Cảnh Tiến
DẤU LẶNG BUỒN. Nhớ những chiều mưa đợi mỏi mòn. Trên đường đất cũ mặt bùn non. Ngày cha bóng đổ dìu thân gọn. Bữa mẹ hình xiêu thả gậy tròn. Ngưỡng cửa đi về căn gác mọn. Căn nhà vẫn đó... |