gửi sân trường xưa Tác giả: Chưa Biết
Có một lần tôi lỡ nói yêu em. Để xấu hổ suốt một thời trai trẻ. Em đành đoạn, sao mà… con gái thế. Để nỗi buồn từ đó cứ mang mang. Ta gặp nhau thu rợp bóng muồng vàng. Và chia biệt hè sang hoa phượng đỏ. Mười tám tuổi em đâu... |
hoài niệm Tác giả: Không Biết
"TÌNH YÊU ĐÃ TẠO NỀN HẠNH PHÚC. CŨNG THƯỜNG GIEO KẾT CỤC BUỒN THƯƠNG. VẪN YÊU CHẲNG ĐƯỢC CHUNG ĐƯỜNG. NHƯ THUYỀN LẠC BẾN VẤN VƯƠNG NỖI SẦU". TÌNH xuân đến như ngàn hoa nở. YÊU bây giờ sẽ nợ chữ duyên. ĐÃ vì ván lỡ đóng... |
về lại chốn xưa Tác giả: Chưa Biết
Ly hương cách biệt bao ngày. Mà lòng vẫn nhớ củ khoai, củ mì. Cây bàng như khắc đậm ghi. Cái tên hai đứa một thời yêu nhau. Canh chua nấu cá bông lau. Cá rô kho tộ, thuốc lào, mắm tôm. Quên sao bên những bó rơm. Khói lên... |
bầy ong trong đêm sâu Tác giả: Chưa Biết
Tâm hồn anh dằn vặt cuộc đời anh. Thắp một ngọc đèn hồng như ánh lửa. Ðêm sâu quá đêm nào biết ngủ. Chỉ con người đến ngủ giữa đêm thôi. Mà có ngủ đâu , người ta đợi mặt trời. Ðợi lâu quá nên để cơn mơ chờ đợi vậy. Trong... |
đôi tất Tác giả: Chưa Biết
Bài thơ đầu anh viết tặng em. Lá bài thơ kể về ...đôi tất. Khi chân thấy có một mùi ngây ngất. Thì vật tầm thường cũng "bộc phát" thành thơ. Hai đôi tất nho nhỏ màu xanh lơ. Màu cỏ cây hay màu của điều ước? Nhưng... |
nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau Tác giả: Chưa Biết
"Nếu một ngày bọn mình chẳng cưới nhau. Anh vẫn thế thôi, lấy một cô vợ khác. Gom những mảnh tình yêu vỡ nát. Anh cất vào lòng, ở một góc xa xăm. Cô vợ của anh chẳng biết chuyện bọn mình. Sẽ sinh những đứa con không gọi em... |
buồn Tác giả: Chưa Biết
Hôm nay không thấy,ánh trăng ngà. Nổi buồn nghiên ngã thấu tim ai. Khi xưa ánh trăng còn rực rỡ. Mà giờ không thấy ánh trăng đâu ! Tôi biết hỏi ai trăng ở đâu ? Sao trăng lại không chịu hiện hình ? Làm ai buồn thương ngày... |
cầu được bình an Tác giả: Chưa Biết
Còn người khi trót sinh ra. Tuổi thơ rồi đến ngày già thế thôi. Cây kia trổ lộc đâm chồi. Ra hoa kết trái để rồi cằn khô ! Bao năm khuya sớm phụng thờ. Dưỡng nuôi tròn đạo em nào vong ân. Con người do ở số phần. Trời cao... |
cố lên con Tác giả: Chưa Biết.
Cố Lên Con. Tác giả: không tìm thấy tên. Nguồn: Kênh YouTube : Anh Chí Râu đen. Bài thơ này do anh Chí râu đen vừa khóc vừa đọc. Lịch sử cận đại của Việt Nam có ghi lại 3 lần di tản của dân Việt 1) Lần thứ nhất xảy ra... |
giấc mộng đời Tác giả: Chưa Biết
Ôi nhân gian nhiều khi lắm trò hề. Những trò hề cười ra cả nước mắt. Thật đớn đau cho số phận của em. Tai nạn giao thông thật là lạnh lùng. Em ra đi không một lời từ biệt. Để mẹ em đau khổ khó ngui ngoai. Ngủ đi em giấc ngủ... |