bóng hình Tác giả: Chưa Biết
Một lần đến nơi đây. Anh gặp người con gái. Khiến tim anh ngây dại. Mãi mơ một bóng hình. Chân em cứ vô tình. Dẫm vào tim anh đó. Trái tim anh bé nhỏ. Em đánh cắp mất rồi. Anh nhìn ra ngoài trời. Mưa bụi bay... |
cha Tác giả: Chưa Biết
Thương cha mưa nắng tảo tần. Thương cha nắm tháng gánh gồng nuôi con. Thương cha hôm sớm mỏi mòn. Nhịn ăn nhường uống để giành cho con. Thương cha giông tố cuộc đời. Chẳng ngại gian khó hết đời chở che. Thương cha một nắng... |
con đường lạc đà Tác giả: Chưa Biết
Hãy nhìn xem ai đang trong gió. Ra đi gió mưa về cũng gió mưa. Cả cuộc hành trình biết mấy xa xưa. Thiếu một bước tóc trên đầu bạc trắng. Vẵn câu nói đang vẳng lên trong gió. Lắng nghe lòng quặn thắt một niềm đau. Vẵn li... |
mua chồng ( thơ vui ) Tác giả: Chưa Biết
Mua Chồng ( Thơ Vui ). Ai bán chồng cho tôi mua. Nhà tôi vườn rộng ao thưa ít người. Ai gửi chồng cho tôi nuôi. Tôi nâng tôi hứng chẳng đòi tiền công . Đi chợ tôi chẳng về không. Mua cho chồng nhắm rượu nồng cá... |
ngọn nến Tác giả: Chưa Biết
Đã bao lần tôi ngắm nhìn ngọn nến. Sáng bừng lên trong bóng tối đêm đen. Ngọn nến mảnh mai,thân nến yếu mềm. Vẫn thắp sáng tim mình thành ngọn lửa. Dẫu thời gian trôi,nến không là nó nữa. Sẽ ngắn dần và lệ úa quanh... |
tự hào con gái ngành y Tác giả: Chưa Biết
Em tự biết mình chẳng bằng người ta. Con gái ngành Y, thiệt thòi đủ thứ. Nếu chọn em, xin a đừng trách cứ. Bởi vì em, sẽ mãi chính là em. Nếu bất chợt anh muốn gặp mặt em. Mà không được cũng xin đừng thất vọng. Bởi chúng... |
viết cho đàn bà Tác giả: Chưa Biết
Nếu được hoá kiếp sau làm người lại. Nhớ nghe em! đừng hoá kiếp đàn bà. Thanh xuân ngắn, em được cười mấy độ. Rồi cả đời ôm những nỗi xót xa. Đừng vội vã nghe những lời đường mật. Biển nông sâu, đời lắm kẻ dối lừa. Trái... |
vui chiều tương ngộ(biệt ly, biệt ly) Tác giả: Bùi Nguyên Phong
VUI CHIỀU TƯƠNG NGỘ. Nắng bỗng vàng hơn... Nắng thướt tha.. Mây lồng bóng nắng trắng kiêu sa. Bờ cát cong vòng lên sung sướng . Con sóng khơi xa đã về nhà. Người đi mỗi một... Về thành bốn. Quê mẹ ấm nồng bốn mùa... |
anh là lính Tác giả: Không Biết
Giã từ nghiên bút mang đồ trận, lưng vác ba lô giữ nước nhà, nón sắt như nửa vầng trăng lạnh, tay súng - anh giày trận bước ra. Chân giẫm đường quê giữa bóng đêm, rừng khuya sương lạnh ướt vai mềm, rền trời đại... |
đôi dép Tác giả: Chưa Biết
Bài thơ đầu tiên em viết tặng anh. Là bài thơ kể về đôi dép. Khi nỗi nhớ ở trong lòng da diết. Những vật tầm thường cũng biến thành thơ. Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ. Có yêu nhau đâu mà rời nửa bước. Cùng gánh... |