mùa lá rụng 2 Tác giả: Lê Cảnh Tiến
MÙA LÁ RỤNG. Những buổi trời quê rụng lá vàng. Nghe sầu đọng rã góc chiều hoang. Buồn ly rượu đắng còn dang dở. Tiếc mảnh tình thiu lại lỡ làng. Cuộc thế xoay vần ta bỏ ngũ. Duyên trần đổi hướng họ rời hang. Nhìn hoa nở... |
mùa sám hối Tác giả: Triệu Ngọc Yến
Cạm bẫy đời gieo neo nhức nhối. Vung tay níu đắm đuối ngu nghê. Nhiêu khê lếch thếch nuôi danh lợi. Nhẫn nại huênh hoang giữa bộn bề. Lệ rớt rơi âm thầm khắc khoải. Bờ môi mặn thiếu vắng lời kinh. Ăn năn héo hắt bao ngày... |
mùa xuân và chiếc guốc Tác giả: Bùi Chí Vinh
Guốc không phải của anh. Guốc là của con gái. Mùa xuân em mang tới. Làm xôn xao thềm nhà. Anh sợ chiếc guốc già. Nên chở ra vườn trẻ. Tụi mình như đứa bé. Khi bước vào sân chơi. Guốc là của một người. Sân chơi dành đôi... |
mừng sinh nhật thi sĩ đỗ công luận 1/12 Tác giả: Trần Minh Hiền
MỪNG SINH NHẬT THI SĨ ĐỖ CÔNG LUẬN 1/12. (Tặng thi sĩ Đỗ Công Luận). Mừng sinh nhật tháng mười hai. Chúc cho thi sĩ miệt mài làm thơ. Thuyền qua bao bến bao bờ. Bao dung độ lượng, khói mờ nhân sinh. An nhiên tự tại, ân... |
muộn đã trăm năm Tác giả: Hà Huyền Chi
Ném đi mọi thứ quanh mình
Tung hê khổ lụy, giả hình được chăng
Có nhau, muộn đã trăm năm
Không nhau, thà điếc, thà câm một đời. |
nén! Tác giả: Thanh Tùng
Gió cuốn mùa thu mây bay ngang. Tiếc nuối, xót xa đến võ vàng. Đời vắng, hương tàn, hoa trái rụng. Nắng quẫy lòng ta nóng chói chang! Sao mờ, Trăng lặn, giấc bàng hoàng. Tâm hồn khô héo cõi hoang mang. Xộc xệch dấu giày lay... |
ngày chưa đủ lớn Tác giả: Lê Cảnh Tiến
NGÀY CHƯA ĐỦ LỚN. Đêm nghe tiếng trống vỗ đầu làng. Cảm cảnh đời mình thuốc với thang. Giữa cõi trăm năm mờ khói trắng. Bên mâm vạn vật tỏ đèn vàng. Nhiều lần chán ngấy cơn mơ lại. Lắm thứ buồn phiền cuộc mộng sang. Ngụp... |
ngày xưa em Tác giả: Ngô Hữu Đoàn
Ngày xưa em là em. Bây chừ em là vợ. Anh cảm ơn duyên nợ. Cảm ơn đời sinh ra…. . Ngày xưa em là em. Bây chừ em là vợ. Sống cho đời rạng rỡ. Chết cho lòng mình yên. . Ngày xưa em là em. Cành hoa không dám tặng... |
như là sương khói Tác giả: Lê Cảnh Tiến
NHƯ LÀ SƯƠNG KHÓI. Trông làn khói mỏng ngập ngừng bay. Cảm phận đời như những luống cày. Sáng lũ trâu nhồi không hỏng mật. Trưa giàn cuốc dập cũng trẩy tay. Vào đêm cuộc chiến thề sinh tử. Lại giữa vòng vây quyết tỏ... |
nỗi buồn không chỉ riêng ai Tác giả: Lê Cảnh Tiến
NỖI BUỒN KHÔNG CHỈ RIÊNG AI. Cảm nhận đời sao quá não nùng. Khung trời cát bụi phả mù tung. Thành đô hoảng sợ bầy Cô Vít. Cố quận trầm kha cảnh bão bùng. Nghĩ mẹ quê buồn con nước nổi. Nên lòng phố hận lửa chiều... |