a--- đợi Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
Viết trong lúc đợi cháu học bơi. ĐỢI. Đợi em một nụ mím chi. Mà sao em còn hàm tiếu. Lẽ nào em không thấu hiểu. Mấy mùa mưa nắng tôi lo. Mấy mùa mưa nắng tôi lo. Hôm qua trời còn trở bấc. Thương em thân gầy lay... |
a--- gởi Tác giả: Trinh Cẩm Lệ
GỞI. ( Ta gởi mơ ước cho Bồ Công Anh và nhờ gió đưa những cánh hoa li ti bay đi muôn nơi). Gió ơi! Về nhé gió ơi! Để ta mượn. Gởi vạn lời ước mong. Ta xin gởi. Chút màu bông. Một mai vàng rực. Giữa đồng ai qua. Ta... |
a--- hãy tin nhé Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
HÃY TIN NHÉ! Đẹp làm chi mà phố phường lặng ngắt. Sáng bình minh ngồi đợi ánh hoàng hôn. Đẹp làm chi mà trĩu buồn ánh mắt. Vạn nhớ thương mà như kẻ vô hồn. Bầu trời xanh thả mây về trắng muốt. Dòng Hàn Giang nước vẫn... |
a--- lạ chưa Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
LẠ CHƯA. Lạ chưa đang ở phố Đà. Lại mơ con sóng mượt mà Hàn Giang. Chỉ là mấy bước lang thang. Mà sao nhớ quá người sang người về. Chừ ta tỉnh chứ nào mê. Mà sao rối rắm ủ ê quanh nhà. Mà sao thăm thẳm Sơn Chà. Mà sao... |
a--- mộng Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
MỘNG. Em về lối cũ đào phai. Mà sao vẫn mộng có ai đợi chờ. À thôi...mộng chỉ là mơ. Đã bao năm ấy người hờ hững đi. Em về chẳng biết tìm chi. Ngoài chút kỷ niệm đã ly biệt rồi. Dẫu đào chuyển sắc phai phôi. Con tim vẫn... |
a--- một mai tôi trở lại Tác giả: Trinh Cẩm Lệ
MỘT MAI TÔI TRỞ LẠI. Dẫu là tôi không về. Đường xưa hoa vẫn nở. Thiếu tôi đừng than thở. Để sầu len cánh mơ. Xin gởi vài câu thơ. Treo đầu Đông xứ ấy. Ai ngắm hoa có thấy. Thơ hoà cùng nắng mai. Tình tôi nào phôi... |
a--- ôi tiếc quá! Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
ÔI TIẾC QUÁ! Ta không về chứ hoa nào lỗi hẹn. Cúc Quỳ yêu đã vàng rực núi đồi. Không do mình lòng vẫn vương chút thẹn. Đâu là sông mà bên lở bên bồi. Chắc mùa này đường vẫn như mấy thủa. Mà người về lác đác đếm đầu... |
a--- trăn trở Tác giả: Trinh Cẩm Lệ
TRĂN TRỞ. Đợi người đợi giữa hoàng hôn. Nên tôi sợ lắm nỗi buồn gặp đêm. Lòng tôi sẽ lại yếu mềm. Giữa cơn mất ngủ còn chiêm bao người. Chừ đây thèm một nụ cười. Mà sao tìm mãi nét đời ở đâu. Dường như con gió trôi... |
a--- vì người là thơ Tác giả: Trinh Cẩm Lệ
VÌ NGƯỜI LÀ THƠ. Vì tôi quá yêu thơ. Nên sợ người đi mất. Để lại tôi trơ vơ. Giữa đường đời tất bật. Dẫu người là liêu trai. Dẫu người là ảo ảnh. Đừng để giọt u hoài. Rơi giữa chiều Thu lạnh. Ngoài trời đang rét... |
a___ chỉ còn Tác giả: Trịnh Cẩm Lệ
CHỈ CÒN. Dừng chân ơi hỡi tiếng chuông. Cho tôi gởi tấm lòng buồn mang đi. Lúc nào gặp cánh thiên di. Nhờ chim mang hộ sầu bi giấu đời. Chắc người cũng lắm chơi vơi. Nên tôi đâu dám nhắn lời oán than. Cho tôi gởi chút... |