cứ vui đi Tác giả: KIM MINH CHÂU NAM
CỨ VUI ĐI. Cứ vui đi ! Đường trần mấy lúc. Bình yên về. Hạnh phúc quanh ta. TÂM hữu tịnh ắt nhìn xa. Mênh mông hạnh phúc...hóa ra do mình. Cứ vui đi ! Mộng thường lắm lúc. Đặng tương phùng. Hay phút biệt ly. TÂM vô... |
cứ vui Tác giả: Cảnh Ngọc
Đời bao nhiêu cứ cười lên em nhỉ
Dẫu nỗi buồn cứ bắt lệ ướt mi
Cứ vui đi dù lòng em thấy tệ
Vì cuộc đời chỉ để gió cuốn đi |
cứ vui cười... Tác giả: Dương Lam[vophubong]
CỨ VUI CƯỜI... Người thương ta , ta lại thương người , mời bạn đâu mong được bạn mời. Thế trận Đông châu thành trận thế, thời cơ Liệt quốc gặp cơ thời. Tóc thơm ngữi mãi nàng thơm tóc, hôi miệng tránh chàng... |
cứ vui lên bạn ơi Tác giả: Trần Thản
Trăng khuyết trăng lại tròn
Bốn mùa hoa vẫn nở
Trời đất đã định vậy
Tri âm được mấy ai.
(TT) |
em về cứ vui Tác giả: Lã Thế Phong
Ừ thôi ! em về cứ vui, tội chi chiếc lá ngậm ngùi sang thu, buông lòng rơi giữa phù du, biết là ta đã mất nhau trong đời, cho dù có nói ngàn lời, ái ân cũng nhạt môi cười trăm năm... Sương thu đọng giọt lệ thầm,... |
hãy cứ vui Tác giả: Nguyễn Minh Hằng
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Dòng đời ngắn ngủi tựa lá rơi
Một mai cách trở, người đôi ngã
Có nhớ, có thương.. cũng muộn rôi..!! |
hãy cứ vui Tác giả: Thiện Hoàng Văn (Hạ Vàng Nỗi Nhớ)
Ừ anh không viết thơ buồn nữa. Chẳng muốn chiến tranh ám ảnh đời. Và biết trái tim người phụ nữ. Đau khổ muôn lần thương xót ôi. Khi giặc còn xa chưa tới nhà. Hãy vui để sống thỏa thăng hoa. Viết câu tình ái hồng ánh... |
hãy cứ vui (hoạ thơ vh.) Tác giả: M.M. TRẮNG.
HÃY CỨ VUI. Đau khổ làm gì hãy cứ vui. Mua sầu chút tủi bảo sao cười. Ngày ngày mặt ủ than buồn tủi. Tối tối mày châu khóc ngậm ngùi. Địa ngục trần gian nhiều hận tủi. Thiên đàng cỏi thế lắm điều xui. Trời sinh vốn... |
hãy cứ vui khi còn có thể Tác giả: Ái Đan
Mỗi một ngày một phút trôi qua. Bạn tôi ơi! Hãy cứ vui khi còn có thể. Hôm nay đây còn nhau vui là thế. Nhưng ngày sau biết có thể còn không? Rồi đến lúc như con nước lạc dòng. Như dòng sông - dòng đời nhiều lối rẽ. Thì... |
vui được hãy cứ vui Tác giả: Cạn Nguồn
Ta vất vưởng trong cõi đời phàm tục. Cứ nhớ quên, quên nhớ đến lạ thường. Thì thôi lỡ cưu mang nhiều ước vọng. Nên xin đành gánh nhận thú đau thương. Ta là thế được sinh ra như thế. Khổ vì ta, vui thú cũng do ta. Đã từng... |