bạc phận Tác giả: Cỏ Dại Sang Mùa
Đa đoan phận gái thuyền quyên. Thân mang kiếp số ưu phiền xót xa. Buồn đời chẳng dám kêu ca. Là hoa kém sắc, là hoa đoạn trường. Thương em thế sự không lường. Người dưng quên tưởng tình thường giân truân. Ai mang cánh bướm... |
báo...đồ Tác giả: Đất Văn Lang
Báo cải chạy tin như mắc cửi. Tuồn ra mấy món không buồn ngửi. Tình, tiền, cướp, hiếp diễn ngây ngô. Mông, háng, ngực, đùi khoe hụt hửi. "Giáo chủ" dương cờ lệnh thánh quân. "Bút nô" uốn lưỡi làm tầm gửi. Quốc gia đại sự... |
bên này đồi cát Tác giả: Sương Anh
Từng cơn gió vi vu. Hất bụi bay tung mù. Chất chồng thành đồi cát. Vẳng nghe tiếng..u...u... . Con dốc dài muà Thu. Đầy sương mù che lối. Hình như ngày xuống vội. Làm sao kịp xuống đồi. . Ngại lắm hỡi người ơi. Thẹn thùng... |
bơ vơ Tác giả: Hương Ngọc Lan
Cánh chim nhỏ đang gồng mình chống chọi. Giữa đêm đông giông tố của cuộc đời. Gió vô tình làm đôi cánh tả tơi. Nên rét mướt giữa trời đêm lạnh giá. Chẳng dám trách sao đời vô tâm quá. Giữa đêm đen lầm lũi một bóng hình. Cố... |
buồn duyên phận Tác giả: VÕ QUANG HÂN
Số phận an bài chẳng dám mơ. Tình yêu hổng vẹn nối đôi bờ. Đêm về lặng lẽ bên bầu rượu. Sáng dậy âm thầm cạnh túi thơ. Gợi viết bao dòng đừng ước hẹn. Ngồi ghi một chữ khỏi mong chờ. Người đi cách biệt buồn nhung nhớ. Vội... |
cái lếp vòng tay Tác giả: Cầm Giang
Anh cho em cái vòng tay. Em quý lắm nhưng sợ cha sợ mẹ. Phải dấu kín chị em không dám hé. Khi nào đi họp em mới dám đeo. Em cho em cái lếp. Anh về treo lên gác bếp. Vì sợ gái trai trong bản cười. Sợ xấu hổ anh chẳng dám... |
cái miệng nó thèm mà chẳng dám ăn Tác giả: Nguyên Hữu
CÁI MIỆNG NÓ THÈM MÀ CHẲNG DÁM ĂN. (Dĩ đề vi thủ). Cái thế thời này thật khổ anh. Miệng là cái tội suốt ngày hành. Nó làm bụng đói sôi òng ọc. Thèm há môi tều chẹp thất thanh. Mà tủi đời nghèo không của để. Chẳng thương... |
cảm buồn Tác giả: Phuongvu
Lúc mê lẫn bố nhìn con khác lạ. Hỏi vu vơ, anh đến chơi à ! Con rơm rớm ,tự mình an ủi. Vì con buồn... nên bố chẳng nhận ra ! CẢM NGHĨ. Ba giường bệnh không có ai nằm cả , mình cha tôi ngồi nhẩm tính ngày, đêm... |
cảm ơn Tác giả: Vũ Quần Phương
Phải đi hết nỗi buồn mới đến được niềm vui. Tôi chẳng dám ăn gian lấy cười làm mặt nạ. Nước mắt núi âm thầm ủ thời gian trong đá. Sẽ long lanh thạch nhũ lúc người soi. Cảm ơn người đã cúi xuống thơ tôi. 11-2-2007... |
cất anh vào nỗi nhớ Tác giả: Anna Kachiusa
Xin cất anh vào trong sâu nỗi nhớ. Để ngày đêm em một nỗi sầu thương. Em chẳng dám tiến thêm bước nữa. Chỉ sợ hai ta mãi mãi chẳng vui. Ước mong sao quá khứ mãi yên ngủ. Cho tim em mở cửa đón anh... |