bến nghé bình yên ( nơi ta ở ta đi ta nhớ/nơi ta đi ta nhớ ta về ) Tác giả: Hàn Giang
BẾN NGHÉ BÌNH YÊN. ( Nơi ta ở ta đi ta nhớ. Nơi ta đi ta nhớ ta về ) - Quận 1, Sài Gòn. Giữa đô thành nhộn nhịp. Góc phố sách yên bình. Bên cung đường xuôi ngược. Khoảng trời cao lặng thinh. Cơn mưa rào chốc lát. Sài Gòn... |
bóng thời gian Tác giả: Nghinh Nguyên
Đi qua một chuổi ngày xanh. Bao nhiêu khát vọng tan thành khói sương. Chân trần cát bụi còn vương. Con tim in dấu khoảng đường ngày thơ. Ưu tư lấp kín ước mơ. Chỉ còn phưởng phất hương thơ vị tình. Hồn như vào chốn phiêu... |
chơi bẩn Tác giả: Xóm Đồng
CHƠI BẨN. Chơi màn bẩn thỉu tung cứt lợn. Bắt ngửi khen thơm hỏng mũi mình. Đầu trò lảng vảng bày đống lớn. Bồi môn xông xáo miệng thúi inh. Mặt người trơ trẽn hơn sâu bọ. Dạ sói hung hăng mất niềm tin. Quen thói phỉnh... |
hoài niệm Tác giả: Hoanghoon
HOÀI NIỆM. Thổn thức mơ về dáng đẹp xinh. Bờ sông lộng gío cảnh thanh bình. Anh neo xứ lạ vùng sương ảo. Bậu ở Kinh kì chốn địa linh. Cách trở trùng khơi còn mộng ước. Lìa xa đất Mẹ thiếu ân tình. Miên man nỗi nhớ tâm... |
hoài niệm... Tác giả: Hoanghoon
HOÀI NIÊM... Thổn thức mơ về dáng đẹp xinh. Bờ sông lộng gío cảnh thanh bình. Anh neo xứ lạ vùng sương ảo. Bậu ở Kinh kì chốn địa linh. Cách trở trùng khơi còn mộng ước. Lìa xa đất Mẹ thiếu ân tình. Miên man nỗi nhớ tâm... |
mắt cận Tác giả: Niệm Nhiên
Mắt cận dõi xa ngắm chuyện tình. Mơ màng trăng lụa sáng lung linh. Mắt cận trông gần tình nhuộm tím. Đau, buồn, khắc khoải, tái tê tim. Mắt cận nhìn đời qua đôi kính. Thấy rõ trần gian - chốn điêu linh. Mắt cận... |
mộ chí Tác giả: Dao Cong Dien
MỘ CHÍ. Đêm mịn màng dỗ giấc. Ngày thôi lắng muộn phiền. Ta chừ rồi về đấy. Một chốn nhỏ linh thiêng. Mắt trần thôi khép mở. Khóe đời bớt khóc cười. Ta một hôm về đấy. Ngồi đếm lại trùng khơi. Mộ chí nhờ chạm... |
mộ chí Tác giả: Daocongdien
MỘ CHÍ. Đêm mịn màng dỗ giấc. Ngày thôi lắng muộn phiền. Ta chừ rồi về đấy. Một chốn nhỏ linh thiêng. Mắt trần thôi khép mở. Khóe đời bớt khóc cười. Ta một hôm về đấy. Ngồi đếm lại trùng khơi. Mộ chí nhờ chạm trổ. Cóng... |
nơi ấy bình yên! Tác giả: Khương Thuỵ Phùng
Cảnh đẹp nên thơ quá hữu tình. Yên bình như một chốn Huyền linh. Cây say trong nắng hoa say nước. Ngọn gió ghen hờn cũng lặng thinh. Mây trắng biết điều trôi lặng lẽ. Để nắng bên cây tạo bóng hình. Trên bề mặt nước như gương... |
phàm nhân Tác giả: Mạc Nhất Hương
Đống xương cốt lấy gân chấp vá. Phủ lớp da cho dáng điệu hoài hoà. Cho cảm xúc, sướng, vui, buồn, khổ. Tạo giác quan, hồn thức hợp thành ta. -----------------------------------------------. Thân xác thịt, ta không gì... |