bến bình an Tác giả: Thùy Linh
Cuộc đời người như chiếc thuyền nan. Trôi đi mãi giữa dòng thời gian. Có lắm khi sóng gió ngập tràn. Làm thuyền nan chao đảo chẳng an. Rồi khi Chúa Cứu Thế làm bạn. Là khi Ngài làm chủ thuyền nan. Ngài lèo lái thuyền... |
món quà giáng sinh Tác giả: Thùy Linh
Lịch sử nhân loại ngăn phân. Bởi Đấng Cứu Chuộc thế nhân lâm phàm. Giê-xu từ bỏ Thiên Đàng. Hạ sinh nơi chốn cơ hàn: chuồng chiên. Món quà của Đấng Thượng Thiên. Ban cho nhân loại thoát miền hư vong. Hỡi ai sầu não... |
mùa lá rụng Tác giả: Trương Hồ Thùy Linh
Ngày trôi đi theo những mùa thay lá, Có một mùa ta chẳng thể đổi thay, Ta chỉ ước có cây đũa thần mang phép lạ, Để một mùa lá rụng chẳng đi qua. Có ngôi sao rơi vào trong giấc ngủ, Đánh thức ta....những kỷ niệm miên man, Cơn... |
sự im lặng Tác giả: Vi Thùy Linh
Tôi đã nói với người đàn ông đầu tiên tôi yêu:. “Em có thể chết nếu bị anh phản bội…”. Khi bị phản bội. Tôi giằng chiếc nhẫn anh tặng khỏi tay mình. …Người đàn ông thứ hai dịu dàng và trong suốt. Tôi thiếu nữ bé nhỏ rón... |
bóng người Tác giả: Vi Thùy Linh
1. Khi tắm. Tôi thường ngắm mình. (Như có một người, cùng tấm gương, ngắm tôi). Mảnh mai, lóng lánh ướt…. Lan khắp chúng ta, sự choáng ngợp của vẻ đẹp mong manh và trong sạch làm chúng ta dịu lại. Trong chiêm bao bí... |
đôi mắt anh Tác giả: Vi Thùy Linh
Đắm đuối em. Đôi mắt anh. Mang bình minh và bóng tối. Em đã nhìn thấy quá khứ nặng nề náu trong đó những nỗi buồn, dẫu anh luôn cười. Tiếng cười vang như gió đại dương thổi qua núi đá. Vũ trụ có lỗ đen bí ẩn. Đôi mắt là lỗ... |
đôi cánh của mẹ Tác giả: Vi Thùy Linh
Mẹ nghĩ. Con có thể kiêu hãnh về mẹ và cha. Từ lúc còn nằm trong cha và mẹ. Mẹ viết đến tiều tụy. Dù vì thế, mẹ phải sớm lìa đời. Những gì mẹ làm sẽ cho mẹ sống. Những người thân của chúng ta liên miên đau ốm. Mẹ thì không... |
từ phía ngày nắng tắt Tác giả: Vi Thùy Linh
Nơi em ở là phía ngày nắng tắt. Nỗi buồn nhiều như gió. Em ước được thả lên trời như bóng bay…. …Gió vẫn thổi, buồn phiền không mất nổi. Chỉ còn phía anh thôi. Em không nhớ đã gặp anh bao lần, bất kể khi nắng còn... |
thiếu phụ và con đường Tác giả: Vi Thùy Linh
Tự nhủ không thể yêu ai nữa. Người đàn bà sống một mình, vừa muốn quên, vừa mong ngóng. Chị cố tránh con đường xưa…. Lại đêm…. Lại đêm…. Lại một giao thừa mùa xuân hực nhựa. Để mặc những người đàn ông đến và đi, ngoài cánh... |
những đối lập Tác giả: Vi Thùy Linh
Bố. Mặt trời nóng rực và ồn ã. Con muốn gần… lại sợ... tan ra…. Mẹ. Mặt trăng xa. Con ngần ngại cận kề. Con. Vì sao lạc giữa. Lớn lên và sáng bằng nước mắt. Bầu trời không ngừng bão tố. Sấm, sét, chớp... |