độc ẩm (uống rượu chiều đông) Tác giả: Trần Hậu
Chiều xuống buồn tình ta uống rượu. Nhưng tiền không đủ một cơn say. Sầu Đông mây cũng lưng chừng phủ. Tám cõi kiền khôn buốt heo may. Giá có tiền mua dăm cốc nữa. Rót mời bằng hữu với tri âm. Mời ai biết... |
em và anh 08212019 Tác giả: Trần Minh Hiền
EM VÀ ANH. Em sâu sắc còn anh thì hời hợt. Nên chúng mình hai thế giới cách xa. Biển rộng lớn mà con thuyền đùa cợt. Sóng triều lên ngập bờ cát nhạt nhòa. Em đẹp quá còn anh thì mắc đọa. Để chúng mình chẳng thể đến với... |
giác ngộ Tác giả: Nguyễn Tâm
Ta đã già hơn những đứa trẻ. Trong dòng đời đơn lẻ một thân. Lưng gối đau áo não bần thần. Thế mới thấy không ai san sẻ. Ôi hạnh phúc như canh bạc lẻ. Kẻ nhiều tiền được vẽ màu xanh. Thú vui chơi trăm đứa giựt giành. Đen... |
khoảng cách em và tôi... Tác giả: Quang Nguyễn
Xã hội dựng bức tường. Em một nơi, anh một góc. Gần, như xa vạn phương. Có mắt, nhưng chẳng thấy. Ta bẻ đôi ngây dại. Cắn vị đắng thấu trời. Thời gian trôi đi mãi. Tình như cát muôn nơi. Giữa Sa Mạc, gió bay. Thành bụi... |
mê man Tác giả: Hoa Du Kha
Mỗi tế bào, tràn ra ngoài xác thịt. Lặng thinh nằm trên những đám cỏ, hoa. Người thi sĩ cuồng dại nhóng trăng ngà. Thèm dư vị của muôn đêm tình tự. Ngoài vũ trụ là muôn trùng vũ trụ. Lệ như trăng mà chết nửa linh hồn. Hình... |
phải chăng là định mệnh ? Tác giả: TRẦN BẢO ĐÔNG
Chia tay nhau phải chăng là định mệnh. Hai phương trời hai thế giới cách ngăn. Hình dung ấy theo năm tháng xa dần. Có gặp lại cũng người dưng ngược lối. Phút chạnh lòng chuyện xưa đừng bối rối. Để nghẹn ngào sống dậy phút... |
phố đêm Tác giả: Quốc Hưng Nguyên Cao
Ngõ vắng mưa khuya đèn mờ tối. Vọng sầu lả tả trong đêm thâu. Ai đi nhắc nhở trời kỷ niệm. Tháng ngày tại phố thoáng qua mau. Cây rậm xanh tươi những tháng hè. Thu sang vàng rụng rải bờ be. Đông dài tuyết đổ đường trơn... |
phố đêm Tác giả: Quoc Hung Nguyen Cao
Ngõ vắng mưa khuya đèn mờ tối. Vọng sầu lả tả trong đêm thâu. Ai đi nhắc nhở trời kỷ niệm. Tháng ngày tại phố thoáng qua mau. Cây rậm xanh tươi những tháng hè. Thu sang vàng rụng rải bờ be. Đông dài tuyết đổ đường trơn... |
quán vắng, những lối đi ướt lạnh Tác giả: Đinh Thị Như Thúy
Thôi đừng dịu dàng. Em sẽ đánh rơi mình. Chiều sẽ không còn hoàng hôn. Những đường chim chao vồi vội. Số phận đã dồn đuổi hai ta. Một màu trời, một màu sao. Một sợi dây vô hình thắt buộc. Hai thế giới. Cứ vọng vào... |
thơ về phụ nữ Tác giả: Tạ Thăng Hùng
Phụ nữ đâu chỉ là một phần hai thế giới. Thực chất còn hơn thế rất nhiều. Như những bông hoa xinh đẹp yêu kiều. Vừa đảm việc nhà vừa giỏi giang việc nước. Họ mang nặng đẻ đau, nuôi con khôn lớn. Vất vả chăm lo sớm chiều,... |