áo hoa bên người Tác giả: Quách Tỉnh -Xuân Trường
Kể từ cái dạo em sang sông. Sáng mùa thu ấy bước theo chồng. Áo hoa lả lướt bay theo gió. Bỏ lại một mình anh đứng trông. Cô phòng lạnh lẽo trái tim đông. Xuân đến muôn nơi chẳng thể hồng. Chìm trong hình bóng thân yêu... |
bất tử Tác giả: HẠO VŨ
Bất Tử. Mầm non nảy nở từ trang sách. Nét bút, lời thơ hoá lá cành. Nhỏ bé lớn thành cây đại thụ. Vần thơ vạn cổ, mãi lưu danh. Cố gắng đi theo, mộng tưởng thành. Con đường bất tử rất mong manh! Tên ta ghi... |
bên 3 Tác giả: Bounthanh Sirimoungkhoune
Bên đông sương đổ trắng tinh. Bên mưa hoa nở khoe hình xuân sang. Bên trăng sao đứng từng hàng. Bên xuân hoa lá điểm trang đón chờ. Bên đêm cầu khấn có mơ. Bên duyên bên nợ bão mưa phủ đầy. Bên lòng giăng phủ đầy mây. Bên... |
bến bờ Tác giả: Đào Hiếu
Trời đất bắt đầu bằng những vì sao. Dòng sông bắt đầu bằng ghềnh thác. Anh với em bắt đầu từ sợi tóc. Ngày xưa tình cờ rơi trên vai. Sợi tóc mong manh chạm vào ngón tay. Như là gió chạm vào hoa lá. Như cánh phượng bay... |
bên đường xin một vết thương Tác giả: Đinh Trầm Ca
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ. Nghiêng nghiêng suối tóc xõa bờ vai ngoan. Lòng tôi nghiêng một suối đàn. Xôn xao hoa lá, nồng nàn âm thanh. Em khua chi những bước chân. Trái tim tôi rụng và lăn trên đường. Gót son ơi,... |
bên em Tác giả: Ngọc KTS
Bình lặng bên anh một buổi chiều. Mưa hay sưong giăng yêu phố núi. Bận cả mùa đông bên nhau nhé. Đời anh đã có em, một đời vui. Hạnh phúc bên em là mãi mãi. Khắc khoải chờ mong những đêm dài. Cầm tay em nhé người tình... |
bên ghềnh đợi trăng Tác giả: Hoa Du Kha
Sương xuống đây rồi, trăng chửa lên. Bóng ai thấp thoáng đứng bên ghềnh. Thuyền hồn chở nặng câu thề ước. Áo gió giăng đầy nỗi cảm thương. Liễu rủ mặt hồ, hoa lá rơi. Người đi bỏ lại một phương trời. Lũ chim nháo nhác tìm... |
bờ môi ngọt Tác giả: Minh Tường
Nhìn thấy môi em cười rạng rỡ. Tựa ngàn tia nắng ấm ngoài sân. Dẫu mùa đông vẫn chưa từ biệt. Nhưng bóng nàng xuân đã rất gần. Anh biết mùa xuân chưa mở cửa. Mặt trời còn trốn tận trên cao.. Em còn khép mãi bờ môi... |
bỏ rừng xuống biển Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Rừng sâu chẳng ở xuống đồng bằng. Có phải thích nhìn sóng biển chăng? Nắng lửa phơi mình ao ước mãi. Nước xanh ngâm vó mộng mơ hằng. Vểnh tai nghe gió trùng dương gọi. Cúi mặt nhớ rừng hoa lá giăng. Trời nước mơ màng say... |
bỗng dưng Tác giả: Thiên Nhất Phương
Bỗng dưng một buổi đông đi vắng. Hoa lá đùa vui với nắng vàng. Mây trắng rủ nhau về cuối phố. Hiên nhà chiêm chiếp tiếng chim non. Bỗng dưng chưa gặp mà mong nhớ. Tuyết lạnh còn đây nhưng sẽ tan. Bên ngoài khung cửa... |