cõi thơ Tác giả: Phạm Thiên Thư
Em hỏi nơi ta. Xin kiếm tàng hoa. Điệp vàng trải ngõ. Có mẹ nua già. Chăm từng ngọn cỏ. Có áng giang hà. Trên lều thơ nhỏ. Có vườn hồng đỏ. Có dậu cúc vàng. Có giàn hoa lý. Có vồng rau lang. Em vào cõi đó. Xin bước dịu... |
con đường nắng Tác giả: Nguyễn Giang
La route des Baux près St Rémy de Provence. Xào xạc đường trưa vắng bóng người. Bốn bề nắng hạ phẳng bằng soi. Lơ thơ dưới núi hàng thông cõi. Trắng xoá bên trời tảng đá vôi. Một bước ngạt ngào trăm thức cỏ. Trước... |
cúc dại Tác giả: Nguyễn Thuyền
CÚC DẠI. Thân là cúc dại mọc ven đường. Nhỏ nhặn quê mùa kém sắc hương. Nụ trắng đơn sơ nhiều kẻ chán. Hoa vàng giản dị chẳng người thương. Âm thầm tỏ ngát trên đồng ruộng. Mạnh mẽ vươn cao giữa phố phường. Mặc có mưa giông... |
cúc nở mùa thu Tác giả: Nguyên Đỗ
Cúc nở giữa vườn thu. Người ơi khi về ghé. Gió trời êm như ru. Nắng vàng thêm đẹp đẽ. Cúc nở to thật to. Giữa vườn thơm hẹn hò. Đường hoa vàng rực rỡ. Vòng theo vườn quanh co. Cúc nở như tình mình. Yêu hoa xin chớ... |
dã quỳ Tác giả: Anna Kachiusa
Dã Quỳ em có nhớ!
Mùa Hoa biếc nụ vàng
Mênh mông giữa Đại ngàn
Hoa vàng như tỏa nắng
Sưởi ấm cõi lòng ai?
Hoa ơi còn nhớ mãi.....
--AK— |
đất thiêng kinh bắc Tác giả: Lê Việt Hùng
Bắc Ninh Kinh Bắc bao đời. Dân ca quan họ rạng ngời quê hương. Nghìn năm một thủa vấn vương. Bồng bềnh câu hát nhớ thương người về. Dòng sông Như Nguyệt hiền hòa. Vang lừng chiến tích nở hoa anh hùng. Đền Đô lưu dấu Tiên... |
đêm anh ngồi một mình Tác giả: Trần Minh Hiền
ĐÊM ANH NGỒI MỘT MÌNH. Đêm anh ngồi một mình. Thắp lên ngàn ngọn nến. Em hoa vàng thanh tịnh. Chẳng bao giờ lãng quên. Gió mưa trên miếu đền. Ngập hồn người vọng động. Cánh buồm trên bờ bến. Xuân sang còn mùa đông. Mây... |
đêm thu 2 Tác giả: Trần Bảo Kim Thư
Thu về lá đỏ ngọn đèn chong. Cảm khái tình ai họa mấy dòng. Tiếng vạc chơi vơi chìm cuối nẻo. Khuôn ngà lấp ló hiện bên song. Đôi hàng liễu biếc dầm sương đợi. Những khóm hoa vàng hé nụ mong. Gía lạnh xót xa đời viễn... |
dĩ vãng nhạt nhòa Tác giả: Dũng Lê Ngọc
DĨ VÃNG NHẠT NHÒA. Xin người giữ lại mấy vần thơ. Dẫu cuộc đời trôi kín nẻo khờ. Chén tửu ân tình luôn mãi gợi. Âm đàn kỉ niệm vẫn hoài mơ. Nhiều khi chẳng nghĩ vầng trăng khóc. Đủ mộng rồi quên bến liễu chờ. Gục ngã... |
đích thực Tác giả: Trần Mạnh Hảo
Đứng giữa đồng anh chợt phát ghen
Trước em cỏ nội với hoa hèn
Hoa vàng hoa bạc tìm đâu mãi
Trinh bạch chồi lên tự đất đen. |