à ơi! Tác giả: Lưu Trọng Lư
À ơi! Hai tiếng làm người
Héo xuân chói hạ, nảy chồi thu đông.
Từ hữu hạn đến vô cùng
Nhổ neo từ ấy, buồm dong biển trời.
Xưa sao mưa nắng rã rời
Giờ sao mưa nắng mắt người long lanh!
Lưu Trọng Lư |
bao la sầu Tác giả: Lưu Trọng Lư
Nhớ em trong ánh trăng mờ,
Sóng cây gió gợn trời bao la sầu.
Chim chi gọi mãi bên cầu;
Phải chòm sao rụng trước lầu hở em?
Lắng nghe trăng giãi bên thềm,
Lắng nghe trăng giãi bên thềm... ái ân!
Lưu Trọng Lư |
cảnh thiên đường Tác giả: Lưu Trọng Lư
Nhờ em chỉ hộ cảnh thiên đường
ở tận miền âm hay cõi dương,
Hay ở trong lòng người thiếu nữ
Một chiều nhuốm đỏ ráng yêu đương?
Lưu Trọng Lư |
chiếc cáng điều Tác giả: Lưu Trọng Lư
Tặng X.D và H.C. Lững thững sườn non chiếc cáng điều:. Ngàn thông còn đắm mộng thân yêu. Lỏng buông mái tóc sau riềm võng:. Tiếng ngọc mùi hương, lẫn gió chiều. Những anh phu cáng đo từng bước, tỉ tê cùng kể chuyện... |
chiều về Tác giả: Lưu Trọng Lư
Chiều sương rừng tím, lệ muôn hàng
San sát ghe đầy bến Trúc Lang,
Cây, nước, say theo người tráng sĩ,
Con đò quên cả chuyến sang ngang.
Lưu Trọng Lư |
đan áo Tác giả: Lưu Trọng Lư
Tặng người thiếu nữ khi mùa đông. Mới về, vội vàng đan áo rét. Ngày tháng em đan chiếc áo len, hững hờ để lạnh với tình duyên. Mùa đông đến tự hôm nào nhỉ? Lá rụng bay đầy dưới mái hiên. Gió thổi hôm nay lá rụng... |
đi giữa vườn nhân Tác giả: Lưu Trọng Lư
Đi giữa vườn nhân dạ ngẩn ngơ. Vì thương người lắm, mới say thơ. Phên thưa đã có bàn tay đỡ. Đêm lạnh, phăng lần những mối tơ. Đẹp lắm! Trên đời những vấn vương. Chao ôi! Thiên lí một con đường. Đi trong trời đất từ duyên... |
điệu hát lẳng lơ Tác giả: Lưu Trọng Lư
Lắng nghe tiếng hát chị đò đưa, trong ánh trăng vời vợi... Tiếng hát lẳng lơ đưa, làm xao động những làn da mát rợi. Tiếng hát lẳng lơ. Một đoàn gái tơ. Nằm mơ trên bờ cỏ nõn. Một đoàn nai tung tăng đùa giỡn. Theo... |
điệu huyền Tác giả: Lưu Trọng Lư
Những điệu huyền bay, lạc khắp thôn
Từng nhà, đây đó hẹn nhau buồn,
Có cô dâu mới nhìn sông nước
Sực nhớ quê nhà, giọt lệ tuôn.
Lưu Trọng Lư |
đợi Tác giả: Lưu Trọng Lư
Yêu với không yêu, nói lúc đầu,
Làm chi như thể phỉnh phờ nhau!
Hôm ni hôm nớ mong rồi đợi
Trăng nở đầy buồng, người ở đâu?
Lưu Trọng Lư |