đành thôi Tác giả: Tulipdenus
ĐÀNH THÔI. Đành thôi để mặc sông dài. Trôi đi mặc sóng cho hoài tháng năm. Mưa đêm lặng lẽ âm thầm. Gieo sầu tâm khảm gieo mầm nhớ thương. Ngày nào rạo rực yêu đương. Dẫu trong xa cách dẫu vương hoa sầu. Em... |
đêm Tác giả: Cạn Nguồn
Đêm có mưa buồn tí tách rơi. Có đôi mắt trũng vọng xa vời. Có dòng sông nhỏ trên chiếc lá. Mơ bước giang hồ nên mãi trôi. Đêm viết bài thơ kể chuyện lòng. Đưa hồn thăm lại kiếp long đong. Bỗng trên giấy trắng nhòa... |
đêm chia ly Tác giả: Lê Cảnh Tiến
ĐÊM CHIA LY. Em về để lại có mình ta. Khắc khoải lòng riêng lệ bỗng nhòa. Ngõ mộng mưa buồn lơi lả hát. Đêm sầu gió nhạt hững hờ ca. Hồn trăng lạnh ngủ tàn hơi ấm. Chén tửu nồng say loãng tiệc... |
đêm nhớ trăng sài gòn Tác giả: Du Tử Lê
Đêm về theo vết xe lăn. Tôi trăng viễn xứ hồn thanh niên vàng. Tìm tôi đèn thắp hai hàng. Lạc nhau cuối phố sương quàng cỏ cây. Ngỡ hồn ta xứ mưa bay. Tôi chiêng trống gọi mỗi ngày mỗi xa. Đêm về theo bánh xe qua. Nhớ em... |
đêm rằm Tác giả: Hoàng Thị Hải Anh
Anh không đến. Và chiều không đợi nữa. Cơn mưa buồn đến ở ngoài sân. Anh không đến. Và cô đơn ghé đến. Đậu xuống vai nghiêng cả một đêm rằm. Em không trách. Chỉ vì anh lỗi hẹn. Đành một mình ngơ ngẩn nhặt tàn trăng... |
đêm vắt kiệt ánh trăng Tác giả: Đoàn Văn Nghiêu
Đêm! Từng đêm vắt kiệt ánh trăng. Vá mong ước. Chỉ loá miền ảo vọng. Những nốt nhạc vỡ oà nơi ngọn sóng. Sót niềm vui biết dạt bến bờ nào. *. Trăng tắt rồi. Ai thế những vì sao. Có thắp sáng khi rơi vào mắt bão... |
dở dang Tác giả: Hoanghoon
DỞ DANG. Xa rồi kỷ niệm biết tìm đâu. Một khối tình thơ đã bạc mầu. Em lỡ trao rồi không lấy lại. Anh hờ hững qúa khiến lòng đau. Muốn hẹn xuân này tỏ mấy câu. Mà xưa trĩu nặng khoảng không rầu. Mưa buồn cánh nhạn bay... |
độc thoại nhớ - hình như Tác giả: Như Nguyện
( Mình ta với mảnh trăng vơi. Dõi trông tháng bảy hoang trời mưa bay). . . Hình như trăng khoả thân. Ôm bóng đêm rạo rực. Vòm ngực hồng thổn thức. Vỡ oà thành chiêm bao. . Hình như quên lời Phật. Bật khóc giữa... |
đời nghiêng Tác giả: Đời Lạc Xuể
ĐỜI NGHIÊNG. Trời thu đã nhuộm lá xa cành. Lối cũ ta về mộng hết xanh. Kỷ niệm mời môi dài tiếng thở. Tình yêu vội mất vẫn luôn hành. Mưa buồn thắt ruột đời nghiêng xuống... Gió gợi se lòng hỏi có phanh ...? Lửa mạnh rồi... |
đơn phương Tác giả: Leewai
Bằng lăng tím khắp nẻo đường. Cánh rơi theo gió phố phường chiều mưa. Buồn ngồi ôm chuyện ngày xưa. Nhớ gương mặt đỏ tôi đưa ánh nhìn. Và tôi say với mối tình. Đơn phương, cô lẻ biết mình làm sao? Thôi thì mím chặt môi... |