còn đâu Tác giả: Đào Mạnh Hà
Nẻo xuân thu chỉ chạm sáu mươi mùa. Sao chưa thấm mà hai chân nghe mỏi. Kiếm trăm năm múa máy nửa nắng mưa. Mà tráng sĩ thở dài định tra vỏ. Áo phong trần bạc phếch với thời gian. Mồ hôi thấm dính bao la cát bụi. Vạt áo... |
sự tội bắt đầu đấy Tác giả: Đào Mạnh Hà
Quả nét tầm xuân rất mặn mà. Em làm chết lịm cả hồn ta. Kìa nhìn mắt ngác như nai vậy. Đấy dõi môi hồng giống táo ha ! Tóc lại đen màu, dài óng ả. Da thì trắng sữa. Rõ kiêu sa! Bao nhiêu cái đẹp dồn trên ấy. Đã khiến lòng... |
tôi viết Tác giả: Đào Mạnh Hà
Đã mượn vần câu để tỏ lời. Ghi nhiều sướng khổ nỗi đầy vơi. Nào là thất vọng trong tình nghĩa. Với lại thành công của cuộc đời. Vạn buổi reo hò cười hảo hữu. Ngàn lần xả bước ngắm trùng khơi. Say nhìn nhạn én ngày xuân... |
không đề Tác giả: Đào Thu Hà
Hai vai gánh cả Sơn Hà. Đơn thân nhi nữ trước đà sau quen. Giới trần tục lắm bon chen. Trong ngoài, trên dưới hờn ghen thói đời. Cao xanh ơi hỡi ông trời ! Quả nhân báo ứng có rời một ai ? Sống đời tránh tạo oan sai... |
mẹ ơn Tác giả: Đỗ Hà Cừ
MẸ ƠI. Mẹ tôi xuân điểm sáu mươi. Hai mươi chín rưỡi đời người con thơ. Mái đầu tóc bạc lưa thưa. Bàn tay thô ráp sớm trưa vỗ về. Thu đi đông lạnh lẽo về. Bàn tay ứa máu não nề lòng con. Vậy mà mẹ vẫn sắc son. Những khi... |
hư vô Tác giả: Đỗ Hà Cừ
HƯ VÔ. Trông thật là hoàn thiện. Lại biểu thị không gì. Khối kẻ cũng như thế. Bề ngoài rõ bảnh bao. Nhưng bên trong rỗng tuếch. Chẳng có cái quái gì. Bắt đầu vụ nổ lớn. Tất cả từ hư không. Con người cũng như thế. Bắt đầu ... |
mây ơi Tác giả: Đỗ Hà Cừ
MÂY ƠI. Tôi về nhặt nhưng đam mê. Quãng đời bụi bặm bơ phờ hồn tôi. Hồn tôi vở vẩn mây trôi. Gió ơi đưa đẩy mây trôi chốn nào. Tôi về nhặt giấc chiêm bao. Lâu đài tình ái bỏ đầy túi tôi. Bao giờ có được nửa đời tôi đây. Đến... |
chân mây Tác giả: Đỗ Hà Cừ
CHÂN MÂY. Ánh dương khuất nẻo chân mây. Vầng trăng từ dưới chân mây nhô đầu. Bàn chân lỡ bước đi đâu. Con đường ngóng đợi từ lâu lắm rồi. Nỗi niềm lê gót biển sâu. Theo cùng ngọn song bạc đâu vỡ tung. Trò đời một mớ bùng... |
bốn mùa Tác giả: Đỗ Hà Cừ
BỐN MÙA. Một chiều đông gió lạnh. Chiếc lá vàng bay bay. Đông ơi sao đến muộn. Để thu già cỗi thay. Gió mùa đông tê buốt. Rồi mùa xuân tới mau. Đông đi xuân hạ tới. Bốn mùa đuổi bắt nhau. Tuy rằng cùng tồn tại. Chẳng bao... |
hờ hững Tác giả: Đỗ Hà Cừ
HỜ HỮNG. Tôi yêu em bằng tất cả trái tim. Em hờ hững làm tim tôi bối rối. Gió ơi gió xin ngươi đừng có thổi. Làm con tim nhỏ bé bồi hồi. Hỡi con sóng xin đừng gào thết nữa. Để gần đá kia giây phút bình yên. Để tâm hồn hòa... |